Sách Cảm ơn Người lớn -- Nguyễn Nhật Ánh
Open Preview See a Problem?We’d love your help. Let us know what’s wrong with this preview of Cảm Ơn Người Lớn by Nguyễn Nhật Ánh. Thanks for telling us about the problem.
Friend ReviewsTo see what your friends thought of this book, please sign up. Community Reviews· 967 ratings · 185 reviews Start your review of Cảm Ơn Người Lớn
“Ở tuổi của bọn tôi, mỗi ngày sưu tập được vài con tem lạ hoặc dăm câu hát hay đã là niềm vui lớn lao. Bọn tôi đâu cần sưu tập ba nỗi lo toan và sáu nỗi buồn chán mỗi ngày. Đó không phải là thức ăn thích hợp với tuổi thơ.” Dù đã bớt đi nhiều phần trẻ con trong người nhưng vẫn thích đọc những câu chuyện về trẻ con, nhất là truyện trẻ con của bác Ánh.
Nov 20, 2018 Vy Trần rated it really liked it Đọc văn NNA như ăn một món ngon vậy. Ăn liên tục thì ngấy tận cổ nhưng thỉnh thoảng thưởng thức một lần thì lại thấy vui vẻ lạ!
Nov 30, 2018 Thu Nghi rated it really liked it
Nếu "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" là que kẹo bông, là cây kem hàng dạo bình dân quê mùa mát lạnh ngày hè thì "Cảm ơn người lớn" như những viên kẹo ô mai, có ngọt có chua mà bất kì trẻ con sắp làm người lớn nào cũng sẽ nếm trải. "Anh chôn cất tình yêu trong vườn tịch mịch "Có hạt
khô nằm chết "Những cơ cực tôi không cần chia sẻ
xem review của mình:
https://youtu.be/MZD9FmPn5Ho mình đọc Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ khá lâu rồi, cũng không nhớ hết nội dung, chỉ nhớ hồi đấy rất thích quyển này, đọc xong cảm thấy một sự phấn khích và thích thú đến với Cảm ơn người lớn, tác giả đưa cái nhìn của một người lớn vào câu chuyện nhiều hơn, những bài học triết lý của người lớn, tất nhiên không quên kể những câu chuyện thời 8 tuổi. Cuốn sách này đọc có phần nhẹ
nhàng và sâu sắc hơn, nhiều vấn đề to tát hơn, khái quát hơn. Không chỉ mình đọc Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ khá lâu rồi, cũng không nhớ hết nội dung, chỉ nhớ hồi đấy rất thích quyển này, đọc xong cảm thấy một sự phấn khích và thích thú đến với Cảm ơn người lớn, tác giả đưa cái nhìn của một người lớn vào
câu chuyện nhiều hơn, những bài học triết lý của người lớn, tất nhiên không quên kể những câu chuyện thời 8 tuổi. Cuốn sách này đọc có phần nhẹ nhàng và sâu sắc hơn, nhiều vấn đề to tát hơn, khái quát hơn. Không chỉ cái tuổi thơ được phân tích mà con cả sự trưởng thành! Một cuốn sách dí dỏm, hài hước nhưng không kém phần ý nghĩa. Quả không hổ danh Nguyễn Nhật Ánh.
Dec 14, 2018 Nguyen Phuong rated it really liked it Đúng như những gì bác Ánh viết ở cuối truyện, Cảm ơn người lớn thoạt đầu thì vui vậy đó, nhưng càng về khúc sau thì những nỗi buồn, trăn trở, những ưu tư càng nhiều. Lí do có lẽ đơn giản thôi vì sự xuất hiện của những câu chuyện của người lớn càng ngày càng nhiề. Nhưng, thoạt
nhiên, tớ không thấy nó nặng nề cậu à, vì những câu chuyện bác Anh kể vẫn luôn mang màu sắc nhẹ nhàng như thế.
Thực ra là
3.5/5 thôi
Sep 22, 2019 Đức Nhật rated it really liked it 4/5 sao. Đọc xong trong một buổi sáng. Bác Ánh vẫn thế, chủ
đề cũng như lối viết của bác cũng mãi xoay quanh một trục nhất định. Mình hoàn toàn không có vấn đề gì về việc đó: Bác là người sinh ra để viết về những vấn đề ấy, và bác viết rất tốt. Nên nói chung là review này cũng chỉ phản ánh việc những nội dung, câu chữ của bác có hợp và ghi ấn trong lòng mình hay không thôi. -1 sao vì mình đã quen với những việc bác làm, cho là trừ điểm đột phá. Còn ưu điểm thì rất nhiều: Nội dung rất nhẹ nhàng tro Bác Ánh vẫn thế, chủ đề cũng như lối viết của bác cũng mãi xoay quanh một trục nhất định. Mình hoàn toàn không có vấn đề gì về việc đó: Bác là người sinh ra để viết về những vấn đề ấy, và bác viết rất tốt. Nên nói chung là review này cũng chỉ phản ánh việc những nội dung, câu chữ của bác có hợp và ghi ấn trong lòng mình hay không thôi. -1 sao vì mình đã quen với những việc bác làm, cho là trừ điểm đột phá. Còn
ưu điểm thì rất nhiều: Nội dung rất nhẹ nhàng trong trẻo, cách viết đầy bay bổng và (giống như các tác giả nổi tiếng hiện nay) rất dễ khiến người khác đồng cảm. Những câu chuyện không đầu không cuối của bọn con nít, vào tay bác cũng được biến hóa thành những phép màu huyền diệu của tuổi thơ. Một vị phù thủy đại tài và đáng kính. Những bài thơ và hình vẽ cũng được lồng ghép rất dễ thương ạ, có nhiều câu có thể cắt ra và dán lên facebook như những dòng cảm xúc tâm trạng, hihi. Cách kể chuyện
của bác Ánh luôn khiến mình ấn tượng về mặt cảm xúc (và tất nhiên là sau khi suy nghĩ một cách lý trí thì mình luôn cho rằng sách của bác chẳng hay đến thế đâu). Tuy vậy mình cho rằng cảm xúc là một điều quan trọng, là yếu tố có thể khiến ta đọc hết 1 cuốn sách mà không thấy chán. Và mình rất vui khi thỉnh thoảng lại có thể ngâm mình trong văn của bác, quên hết sự đời và để cảm xúc bay cao.
Mình có đã quá già để đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh? Ngày còn bé, mình rất mê văn bác Ánh. Nhưng đọc nhiều khiến mình cảm thấy cách viết của bác rất ... một màu. Không có sự phân biệt rõ ràng giữa các
chuyện, từ giọng văn đến tình tiết. Tất cả những cuốn sách của bác đa phần đều viết về chủ để tuổi học trò hoặc tuổi thơ. Mình nói là truyện Nguyễn Nhật Ánh một màu vì nếu mình chọn cắt ra 10 trích đoạn từ 10 cuốn sách rồi ghép lại, chưa chắc bạn đã nhận ra. Tất cả đều... giông giống nhau. Đọc một truy Ngày còn bé, mình rất mê văn bác Ánh. Nhưng đọc nhiều khiến mình cảm thấy cách viết của bác
rất ... một màu. Không có sự phân biệt rõ ràng giữa các chuyện, từ giọng văn đến tình tiết. Tất cả những cuốn sách của bác đa phần đều viết về chủ để tuổi học trò hoặc tuổi thơ. Mình nói là truyện Nguyễn Nhật Ánh một màu vì nếu mình chọn cắt ra 10 trích đoạn từ 10 cuốn sách rồi ghép lại, chưa chắc bạn đã nhận ra. Tất cả đều... giông giống nhau. Đọc một truyện mới mà mình cứ thấy ngờ ngơ như đã đọc ở đâu đó rồi. "Cám ơn người lớn" là một cảm giác déjà vu như thế. Gặp lại Hải cò, con
Tủn, Tí sún, mình cứ ngỡ đang đọc lại "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ". Không có một chi tiết nào khiến mình có thể đón nhận quyển sách này như là một tác phẩm độc lập (thay vì là phần 2 hay ngoại truyện của cuốn sách đã từng rất thành công của Nguyễn Nhật Ánh). Nó còn không phải là sự phát triển tác phẩm từ quyển sách trước, chỉ đơn giản là những cái gì tác giả... quên / chưa kể trong quyển trước thì nhét vào quyển này và đặt một cái tựa khác. Tất cả những mẩu chuyện trong 2 cuốn có thể xáo
trộn cho nhau mà độc giả vẫn hiểu hoàn toàn (vì chúng không có trình tự thời gian). Đoạn duy nhất mình thích trong truyện là câu chuyện giữa con cọp và con dê, nhưng mình cũng thắc mắc không biết vì sao tác giả quyết định viết những đoạn rất dài xen kẽ để giải thích về lý luận văn học. Là một đứa từng được tiếp xúc với văn chuyên, mình hiểu những gì tác giả muốn truyền tải, nhưng mình tin ông có thể rút ngắn lại 2, 3 lần và vẫn nói cùng một nội dung. Đây đâu phải là bài thi học sinh giỏi mà cần
giải thích dài dòng vậy! Trở lại câu hỏi ban đầu. Năm nay mình 19 tuổi.
#2019ReadingChallenge Mình nghĩ phần hai của Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ không nên xuất hiện. Có lẻ bác Ánh cũng đắn đo lắm mới cho ra mắt phần tiếp nối của tuyệt phẩm của mình. Nhưng
sequel này chẳng đáng để tiếp nối phần đầu, đừng nói là thay thế được. Tác phẩm đầu như một con bò sữa đã khô sữa từ lâu, nhưng bác Ánh lại cố để vắt kiệt nó, để rồi con bò chỉ còn là một cái xác không hồn. Những câu chuyện nhỏ được cố gắng viết dài ra, thêm thắt những suy nghĩ của người lớn vào để Mình nghĩ phần hai của Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ không nên xuất hiện. Có lẻ bác Ánh cũng
đắn đo lắm mới cho ra mắt phần tiếp nối của tuyệt phẩm của mình. Nhưng sequel này chẳng đáng để tiếp nối phần đầu, đừng nói là thay thế được. Tác phẩm đầu như một con bò sữa đã khô sữa từ lâu, nhưng bác Ánh lại cố để vắt kiệt nó, để rồi con bò chỉ còn là một cái xác không hồn. Những câu chuyện nhỏ được cố gắng viết dài ra, thêm thắt những suy nghĩ của người lớn vào để dài thành một cuốn truyện xuất bản. Mặc dù mình từng rất yêu thích những nhân vật cu Mùi, Hải Cò, Tí Sún và con Tủn,
nhưng cuốn sequel này chỉ như một cuốn ngoại truyện vậy, chẳng quan trọng cũng chẳng cần thiết. Xem thêm những bài viết khác của mình tại đây nhé
Mar 10, 2019 Lala Nguyen rated it really liked it "Rút kinh nghiệm, khi đã là một ông bố, trước khi định rầy la con cái chuyện gì, tôi đều ép mình dành ra vài giây để nhớ xem hồi bé tôi có điên điên như nó hay không. Rất may là lần nào tôi cũng kịp nhận ra hồi bằng tuổi nó tôi còn điên hơn nó gấp mười lần và thế là thay vì
quát mắng, tôi đổi giọng tươi cười: . "Bọn tôi còn cả cuộc đời phía trước để vật lộn, thậm chí để chịu đựng những đòn roi của cuộc sống; bọn tôi không biết tương lai của mình sẽ ra sao, cũng không biết . "Bọn tôi còn cả cuộc đời phía trước để vật lộn, thậm chí để chịu đựng những đòn roi của cuộc sống; bọn tôi không biết tương lai của mình sẽ ra sao, cũng không biết cách chuẩn bị cho tương lai như thế nào nhưng hành động bồng bột thuở ấu thơ đó đã giúp bọn tôi hình thành một thói quen để sau này không phung phí hoặc phản bội lại những ý
tưởng tốt đẹp mà tuổi thơ ban phát" ---- Cảm ơn Cu Mùi, Tí sún, Hải cò, con Tủn... Thật ra thì những trò điên điên của mấy bản ở "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" đến nay cũng quên gần hết rồi. Mỗi trò "chồng vợ" thì bên đây vẫn còn được nhắc tới :))
Jan 17, 2019 Chau rated it liked it nhẹ nhàng, dễ chịu đúng phong cách chú Ánh. Truyện càng về sau càng nhiều trăn trở và những vấn đề u sầu rất người lớn. Quyển này đọc cũng khá được trử các đoạn thơ nhưng không thể so được với quyển 1 CTXMVDTT quá xuất sắc
Mar 15, 2020 Trần Huế rated it really liked it
Tự dưng chẳng có cảm hứng muốn viết gì cả. Hmmm
Jan 04, 2019 Gain Lã rated it liked it This review has been hidden because it contains spoilers. To view it, click here. Không như mong đợi
tí nào! Lúc đầu mình cứ nghĩ cuốn này sẽ nối gót cuốn đầu và vẫn tiếp tục vẽ lên bức tranh tuổi thơ dữ dội nhưng chỉ được nửa cuốn đầu là vậy thôi, còn lại không còn tươi đẹp và chả gợi nhớ được gì. Đặc biệt từ chương vẽ truyện tranh chả có gì đặc sắc và đọc cũng chẳng còn hứng thú nữa vì dù gì từ đầu mình đọc cuốn sách này với một tâm thế khác và không sẵn sàng đón nhận những năng lượng tiêu cực về sau. Nói đi cũng phải nói lại, đâu đó trong cuốn sách vẫn còn le lói những hình Nói đi cũng phải nói lại, đâu đó
trong cuốn sách vẫn còn le lói những hình ảnh rất đẹp và đáng suy ngẫm. Nên hi vọng lần sau đọc lại mình sẽ có cái nhìn rõ ràng hơn và đón nhận được hết tâm tư của tác giả.
Jan 21, 2019 Bạch rated it really liked it Điều buồn nhất là… giờ facebook không cho đăng goodreads review nữa.
Jul 14, 2019 Jinn rated it really liked it Giờ chắc chỉ đọc được mấy truyện về trẻ con của chú Ánh thôi chứ đọc lại mấy chuyện tình khi trước cũng vẫn không hạp mấy :(
Oct 06, 2020 Mai rated it it was ok Cuốn này mình thấy cứ như cho tôi một vé đi về tuổi thơ nhưng đổi tên nhân vật và điều chỉnh một số tình tiết vậy, thật ra nếu đã chọn đọc sách của bác Ánh thì phải chấp nhận một khuôn mẫu y hệt vậy, cũng có thể mình đã quá lớn và cũng đã đọc đủ nhiều sách của bác nên đến cuốn này cảm thấy cứ nhàn nhạt thế nào, chẳng đọng lại nhiều như cái thuở cầm một vé đi về tuổi thơ hay lá nằm trong lá cười hi ha cả ngày. À, có một câu hỏi của con nhân vật chính trong truyện hỏi bố nó:” giữa người chăm chỉ v Cuốn này mình thấy cứ như cho tôi một vé đi về tuổi thơ nhưng đổi tên nhân vật và điều chỉnh một số tình tiết vậy, thật ra nếu đã chọn đọc sách của bác Ánh thì phải chấp nhận một khuôn mẫu y hệt vậy, cũng có thể mình đã quá lớn và cũng đã đọc đủ nhiều sách của bác nên đến cuốn này cảm thấy cứ nhàn nhạt thế nào, chẳng đọng lại nhiều như cái thuở cầm một vé đi về tuổi thơ hay lá nằm trong lá cười hi ha cả ngày. À, có một câu hỏi của con nhân vật chính trong truyện hỏi bố nó:” giữa người chăm chỉ và người thông minh thì ta nên chọn lấy người nào?”, câu trả lời của tác giả giống mình nhưng mình lại không cùng lời giải thích, và cũng chẳng hiểu sao câu hỏi bâng quơ như vậy lại làm mình lăn tăn đến vậy =))), amen. ...more
Nov 20, 2018 Bùi Tâm rated it it was amazing Phần mở rộng về chiếc vé đi tuổi thơ của cu Mùi, Tủn, Tí sún, Hải
cò. Ai trong chúng ta cũng từng là trẻ con; cũng từng rong chơi, quậy phá nhưng cũng không kém phần tình cảm. Qua lời kể của cu Mùi, những nét vẽ về tuổi thơ hiện lên từng chút một. Phải chăng khi là người lớn bạn đã quên hết những ngây ngô thời tám tuổi. Người lớn phải nghĩ nhiều, lo nhiều, nhưng phải chăng do ta nhiều khi đã làm phức tạp mọi chuyện lên.
Quyển này là phần tiếp theo của "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ". Cùng với bộ tứ của phần đầu, lần này xuất hiện thêm 2 nhân vật là con Lý và Hiệp còi. Sự xuất hiện của người lớn
nhiều hơn, cùng với câu chuyện buồn của Hiệp còi khiến cho quyển này mang tâm lý khá nặng nề. Có 1 điều thú vị là ở đoạn sau của sách, tác giả miêu tả đúng y xì tâm lý của người đọc, đồng thời cũng giải thích nguyên nhân tại sao ông lại làm như vậy. Có 1 điều thú vị là ở đoạn sau của sách, tác giả miêu tả đúng y xì tâm lý của người đọc, đồng thời cũng giải thích nguyên nhân tại sao ông lại làm như vậy.
Feb 04, 2020 Diễm Trang rated it really liked it Quyển này của bác Ánh ko phải viết cho trẻ con, mà
là cho những người đã từng là trẻ con hehe
Dec 31, 2018 Dieu Nguyen rated it it was amazing Mình không dám nói gì nhiều vì thật sự quyển này
rất hay.
Apr 19, 2019 Thinh Nguyen rated it it was amazing Là một người cực kỳ thích tác phẩm “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” của chú Nguyễn Nhật Ánh, mình cực kỳ háo hức đón đọc “Cảm ơn người lớn” khi biết được các nhân vật Cu Mùi, Hải Cò, Tủn, và Tí Sún quay lại, và quả thật mình một lần nữa được trải nghiệm những cảm giác mà “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” mang lại. Vẫn phong cách viết văn đầy hồn nhiên xen lẫn những chiêm nghiệm về người lớn (mình thích nhất các câu viết “Ôi thôi tôi lại lạc đề rồi” của chú), cuốn sách đem cho mình hai góc nhìn cự Là một người cực kỳ thích tác phẩm “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” của chú Nguyễn Nhật Ánh, mình cực kỳ háo hức đón đọc “Cảm ơn người lớn” khi biết được các nhân vật Cu Mùi, Hải Cò, Tủn, và Tí Sún quay lại, và quả thật mình một lần nữa được trải nghiệm những cảm giác mà “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” mang lại. Vẫn phong cách viết văn đầy hồn nhiên xen lẫn những chiêm nghiệm về người lớn (mình thích nhất các câu viết “Ôi thôi tôi lại lạc đề rồi” của chú), cuốn sách đem cho mình hai góc nhìn cực kỳ đối lập cho một vấn đề. Mình cười với những trò đùa trẻ thơ, rồi lại nghĩ lại về những điều chú nói về tình yêu và sự trưởng thành. Nếu so với “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” thì “Cảm ơn người lớn” mang nhiều chiêm nghiệm hơn, nhiều thơ thẩn hơn (mà theo chú là “ủy mị” hơn), nhiều các vấn đề “người lớn” hơn. Các nhân vật trong truyện phải từ từ bước vào một thế giới người lớn, phải tập hiểu những vấn đề quá sức của trẻ con, phải đối diện với sự phức tạp của cuộc sống. Gộp hai cuốn sách lại thì đây giống như một cuộc hành trình của tuổi thơ. Một cuốn sách không nên bỏ qua nếu bạn thích văn của chú Nguyễn Nhật Ánh. ...more
Phần đầu có hơi gượng nhưng nói chung là đọc truyện của chú thấy dễ chịu và dễ cưng quá trời!!!
Jan 10, 2019 Đức Cường rated it it was amazing Cuốn sách nhẹ nhàng, đi đôi với những kinh nghiệm sâu sắc mà NNA muốn gửi tới độc giả. Tôi rất thích cách NNA làm bao tâm hồn già
lớn này có thể thư giãn và lục về những kí niệm xưa. Như NNA đã nói:” Tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em. Tôi viết cho những ai từng là trẻ em”
Feb 01, 2019 Danh Vo rated it it was amazing Có những mối tình không bao giờ quên.
Phần tiếp theo của "Cho tôi xin 1 vé đi tuổi thơ", nên so sánh trực tiếp với tiền bối, thì cuốn này bớt thú vị hơn 1 chút. Phần tiếp theo của "Cho tôi xin 1 vé đi tuổi thơ", nên so sánh trực tiếp với tiền bối, thì cuốn này bớt thú vị hơn 1 chút. ...more
3.5/5
Mar 11, 2019 Ngọc Khanh rated it it was amazing Vẫn là bác Ánh với sự dí dỏm, hài hước và thông minh
khiến mình bật cười qua những câu chữ, từng đoạn miêu tả. Vẫn là bác Ánh với những triết lý được kể nhẹ nhàng qua mấy câu chuyện con con. Vẫn là bác Ánh với những nốt trầm, làm mình như bước hụt khỏi vách đá để rồi may mắn giật mình thức giấc để biết rằng đó chỉ là cơn mơ. Nhưng cuối cùng vẫn là bác Ánh, thế là đủ rồi.
Mar 14, 2021 Phuonganh rated it really liked it Đọc sách trong lúc tâm trạng rất bất ổn và tự hỏi vì tại sao mình lại tự làm khổ mình như thế, nhưng cuốn sách lại cho mình cảm giác nhẹ nhàng hơn, cảm thông hơn. Đơn giản vì người lớn thật ngốc, vì ngốc nên mới khi va đập của cuộc đời, suy nghĩ phức tạp nhưng lại chẳng giải quyết thẳng vào vấn đề như trẻ con nên mới tự làm khổ mình.
Apr 27, 2020 Duw Chou rated it it was amazing Vẫn là giọng văn của Nguyễn Nhật Ánh, vừa dí dỏm, hài hước,
vừa có lúc lại trầm ngâm, suy tư. Cuốn sách “Cảm ơn người lớn” đối với ý kiến của cá nhân mình như cỗ máy thời gian của Doraemon, có lúc đưa mình trở về khoảnh khắc hồn nhiên thời thơ bé, nhưng năm tháng nghịch ngợm, giòn giã tiếng cười: cả ngày mải miết chơi đùa vs những đứa trẻ hàng xóm, mẹ gọi về ăn cơm còn bao che nhau trốn k về, lấy tiền của mẹ đi mua quà vặt ^^ , cho thuê truyện tranh trái phép, chế pháo mực ném bạn bè thầy cô, hay Cuốn sách “Cảm ơn người lớn” đối với ý kiến của cá nhân mình như cỗ máy thời gian của Doraemon, có lúc đưa mình trở về khoảnh khắc hồn nhiên thời thơ bé, nhưng năm tháng nghịch ngợm, giòn giã tiếng cười: cả ngày mải miết chơi đùa vs những đứa trẻ hàng xóm, mẹ gọi về ăn cơm còn bao che nhau trốn k về, lấy tiền của mẹ đi mua quà vặt ^^ , cho thuê truyện tranh trái phép, chế pháo mực ném bạn bè thầy cô, hay
sáng tác truyện tranh rồi bị bố mẹ bắt được... Cũng sợ bố mẹ phạt thật đấy, nhưng trẻ con ấy - đòn roi rồi lại quên ngay để lại cười rộn ràng và nghịch hết mình với tuổi trẻ. Từng trang sách, từng dòng chữ đưa mình ngược về quá khứ của 19,20 năm về trước, nhìn thấy một quá khứ non trẻ thật hồn nhiên và đẹp đẽ. Nhưng cũng có những lúc cỗ máy thời gian lại đưa mình trở về hiện tại như khi Hải Cò nói sẽ “xáng” vỡ đầu thằng Hải Cò năm xưa chỉ vì nó nghịch ngu 🤣🤣. Đối với một đứa trẻ con, chả
có cái gì là đáng sợ, là ngu ngốc cả. Mọi thứ dưới con mắt của trẻ con đều lạ lẫm và đáng giá để khám phá và tìm tòi. Nhưng có vẻ như với người lớn thì cuộc sống ngày càng nhiều điều đáng sợ hơn, và những sự phiêu lưu khám phá cũng làm cho người lớn cân nhắc và dè dặt hơn... Nguyễn Nhật Ánh là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn. Ông sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình, Quảng Nam. Cuộc đời và sự nghiệp Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong,
dạy học, làm công tác Đ Cuộc đời và sự nghiệp Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn
Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,... Năm 13 tuổi ông đăng báo bài thơ đầu tiên. Tác phẩm đầu tiên in thành sách là một tập thơ: Thành
phố tháng tư, NXB Tác phẩm mới 1984 (in chung với Lê Thị Kim). Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết (NXB Măng Non, 1985). Hai mươi năm trở lại đây, ông tập trung viết văn xuôi, chuyên sáng tác về đề tài thanh thiếu niên. Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về
các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995). Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất. Other books in the seriesRelated ArticlesMahogany L. Browne is the author of Chlorine Sky, Woke: A Young Poets Call to Justice, Woke Baby, and Black Girl Magic. She's also the... Welcome back. Just a moment while we sign you in to your Goodreads account. |