Em xin lỗi anh yêu anh nhưng e không tin năm 2024

Ôi người ơi em đứng đó làm gì, Đi về đi ta còn chi để nói đâu. Anh còn đau hơn em rất trăm lần, Nhưng anh, không yêu người dối gian.

Sao ngày xưa em bán đứng cuộc tình, Anh cầu xin nhưng mà em chẳng xót thương. Theo người ta em quên chữ chung tình, Bỏ rơi anh... giống như trẻ thơ.

ĐK: Lời hứa em đã hứa hứa với anh bao nhiêu lần. Yêu mình anh chỉ riêng anh mà thôi. Thế nhưng vừa quay lưng, em đã vội quên lời. Để rồi, cuộc tình mình vỡ đôi.

Giờ biết trong trần thế chẳng có ai yêu thương người, Em về đây để van xin tình anh. Thứ tha làm sao đây? Anh đã quên em rồi, Xin lỗi anh không còn yêu em.

Có lẽ anh và em, ta nên dừng lại Có lẽ anh và em mình chia tay Kết thúc là điều anh không muốn Anh biết như thế làm em đau Không phải vì anh đã hết yêu em Mà vì khoảng cách đôi ta quá xa.

[ĐK:] Người ơi anh xin lỗi vì đã không thể bên em ngay lúc này Người hiểu cho anh và hãy thứ tha cho anh, em nhé Chẳng thể nào thay đổi vì chính anh cũng không thể nào hiểu được Rồi ngày mai sẽ quên anh thôi.

Hạnh phúc ấy sao quá mong manh Để giờ đây ta đã rời xa nhau Một tình yêu mà anh ước mơ thuở nào Nhưng giờ đây anh phải ra đi.

Trong em là một mớ hỗn độn, không muốn vì em mà anh phải tổn thương sau này. Em biết mình đã nợ tình cảm của anh, nhưng chẳng biết làm gì khác hơn vì không muốn bắt ép trái tim mình phải làm điều gì, phải đặt tình cảm vào ai.

Em không biết sau này có hối hận vì không đáp lại tình cảm của anh, có tiếc nuối khi anh yêu người khác không nhưng hiện tại thấy mệt mỏi vì chuyện tình cảm quá rồi. Sau 2 năm hoài niệm về mối tình đầu, em cố gắng mở lòng, cho chúng mình cơ hội, sao mọi thứ vội qua nhanh vậy. Cảm xúc chỉ thoáng qua những lúc ban đầu thôi sao? Trái tim em dễ nhớ, dễ thích mà cũng dễ chán như vậy?

Ngày đầu trò chuyện cùng anh, em rất vui, có thể thoải mái kể nhiều chuyện trong cuộc sống, em cười rất nhiều khi nghe anh trò chuyện, quan trọng hơn nữa em không nghĩ tới người cũ một giây phút nào. Không như những người trước đây, ở bên cạnh họ mà luôn nhớ về người yêu trước nên em đã chọn cách rời xa vì biết trái tim mình chưa thể quên được hình bóng đó.

Anh đem yêu thương, sự chân thành làm em phần nào rung động, anh luôn nghĩ cho em, tốt với em, vì em mà bỏ những tật xấu, thay đổi tốt hơn. Dù nghe em kể về quá khứ, anh cũng không bận tâm, nói chỉ quan tâm hiện tại và tương lai. Có lẽ trong cuộc sống em rất khó tìm được người con trai nào tốt như anh.

Mỗi lần đi chơi cùng anh, em nhận thấy niềm xao xuyến trong trái tim, đã nghĩ tới chuyện cùng anh xây hạnh phúc lâu dài, nghĩ về một gia đình có anh luôn yêu thương, chiều chuộng. Em đã như một đứa trẻ khi bên anh, nhưng giờ bao nhiêu cảm xúc, suy nghĩ đó đã tới nơi nào rồi. Không hiểu sao em thấy ngại ngùng khi nói chuyện với anh, cũng không mong chờ đến ngày hẹn.

Trong em là một mớ hỗn độn, muốn xa anh, dừng lại ở đây, không muốn vì em mà anh phải tổn thương sau này, mong anh đừng hy vọng, đặt niềm tin nơi em. Em biết mình đã nợ tình cảm của anh, nhưng chẳng biết làm gì khác hơn vì không muốn bắt ép trái tim mình phải làm điều gì, phải đặt tình cảm vào ai. Em vẫn tin tình yêu sẽ đến tự nhiên, người em yêu sẽ làm em vui khi nghĩ tới nhưng cũng làm em buồn, em khóc, nỗi nhớ người ấy sẽ ngập tràn trái tim. Tình yêu em đơn giản mà khó hiểu vậy đó anh à. Phải chăng con người ta không thể chọn lựa người để yêu mà để cho tình yêu dẫn lối.

Em đã nói mình không thể tiếp tục vì cách biệt tuổi tác, không hợp nhau, có lẽ đó chỉ là lý do rời xa thôi anh à. Khi đã yêu ai, em sẽ không bận tâm tuổi tác, không để những điều nhỏ nhặt làm tình yêu rạn nứt. Bởi con người không ai hoàn hảo, ngay cả em cũng vậy nên không mong đợi người em yêu phải thật hoàn hảo. Có phải ta đã quá vội vàng để hiểu và yêu nhau? Phải chăng vì quá cô đơn mà em nắm nhầm một bàn tay, dựa nhầm một bờ vai? Đôi lúc em nghĩ sao lại có thể vô tình đến vậy, thản nhiên nói những lời làm anh buồn lòng, nhưng em chỉ muốn anh quên em đi mà thôi.

Trước đây khi tình yêu tan vỡ, người yêu đầu làm em đau khổ rất nhiều, em đã nghĩ sau này sẽ tìm người tốt, không làm mình đau buồn. Giờ đây khi tìm được người tốt là anh, em lại không có tình cảm. Yêu một người không có tình cảm thật khó, không thể đáp lại tình cảm của ai đó cảm thấy thật nặng nề, em không muốn phải nhíu mày mỗi khi nghĩ về chuyện này nữa. Anh nói sẽ đợi đến khi em có tình cảm nhưng như thế chỉ làm em thấy có lỗi với anh hơn. Dẫu sao cảm ơn anh vì đã yêu em. Giờ đây em chỉ mong anh tìm được hạnh phúc, tìm một ai đó khác đi, không phải là em.

Dường như là em đã yêu Từ lần đầu khi em gặp người Một tình yêu như thắp sáng tâm hồn Luôn thấp thoáng trong tim hình bóng ai.

Dù cho anh nơi chốn xa Từng ngày dài em vẫn đợi chờ Bầu trời kia ngàn sao sáng lung linh Luôn thao thức trong em từng đêm.

Từ giây phút khi anh đã trao em nụ cười Và ánh mắt sáng trong khi anh nhìn em Lặng nhìn lá thao thức nhớ anh từng đêm Nơi trái tim em luôn mong về người Người yêu ơi, anh có biết...

[ĐK:] Một ngày em sẽ đến bên anh Trao anh nụ hôn đắm đuối Và ta sẽ yêu nhau hết cuộc đời Bầu trời như sáng trong hơn trái tim em đây Nguyện sẽ luôn yêu anh mãi mãi...

Người ở nơi đó có biết trong em Vẫn đang ngập chìm bóng tối Hãy về đây yêu em như ngày mình có nhau Và tình yêu sẽ luôn luôn theo em suốt cuộc đời. (Tình yêu đó sáng lung lung mỗi khi em cười Tình yêu đó luôn luôn theo em.)

** Người yêu anh có biết chăng trong trái tim này yêu người tha thiết Ở nơi đó em cùng anh sẽ hát với nhau bài ca tình yêu ước mơ Ngàn vì sao đêm nay sẽ luôn chiếu sáng cho một tình yêu đẹp tươi Và ta sẽ bên nhau thật lâu thời gian ngừng trôi Mãi mãi...

**** Trời đêm ấy lung linh những vì sao đêm Ngàn vì sao toả sáng khắp thế gian... Một tình yêu.