10 người bán chạy nhất ở New York năm 2022
Có những tỷ phú gốc Việt lập nghiệp và thành danh trên đất Mỹ. Họ nổi tiếng vì sự giàu có, tài giỏi dù nhiều người chỉ đi lên từ hai bàn tay trắng.Chính E.Chu - Người "đạo diễn" kế hoạch thu mua tập đoàn DellTrong giới đầu tư tài chính Mỹ, cái tên Chính E.Chu là một cái tên vô cùng quen thuộc mà mỗi khi nhắc đến mọi người phải kiêng nể. Show
Chính E. Chu (Chính Chu) sinh năm 1966 tại Việt Nam. Năm 1975, ông cùng di cư sang Mỹ với vốn liếng chỉ vài trăm USD. Vừa đi học, ông Chu vừa đi bán sách lẻ và giao đến tận nhà. Chu có bằng cử nhân Tài chính tại Đại học Buffalo, một trường công tại New York (Mỹ).
Chính E.Chu cùng vợ là ca sĩ Hà Phương (thứ hai trong số 3 chị em Cẩm Ly, Minh Tuyết, Hà Phương) và 2 con gái. Hiện tại Chính E.Chu đang là cấp cao của tập đoàn đầu tư tài chính Blackstone (Mỹ). Chính E.Chu sở hữu trong tay số tài sản lên tới 1,1 tỷ USD. Biệt tài mà mọi người nhớ tới ông chính là khà năng "đạo diễn" hàng loạt vụ thương thuyết cho Blackstone. Nhiều người nói đùa rằng "không có thương vụ nào tuột khỏi tay Chính E.Chu". Bằng khả năng của mình, Chính E.Chu đã lần lượt "thu mua" rất nhiều tập đoàn, công ty... thu lại khoản lợi nhuận vô cùng béo bở và trở thành một cái tên khiến phố Wall phải kiêng dè. Bill Nguyễn – Người có duyên bán hàng cho AppleSinh năm 1971, Bill Nguyễn lớn lên trong một gia đình gốc Việt sang định cư tại Mỹ vào năm 1969. Anh từng làm nghề phụ bán xe hơi cũ vào cuối tuần để trang trải tiền học và phụ giúp gia đình. Bill Nguyễn đỗ đại học Houston, nhưng nhanh chóng bỏ dở để theo nghiệp trên lĩnh vực phần mềm.
Bill Nguyễn được miêu tả là người giản dị, thích chơi game và chỉ ngủ khoảng 3 tiếng mỗi ngày. Năm 1999, Bill Nguyễn đã làm chấn động giới khi bán công ty chuyên về phần mềm tin nhắn mới thành lập chỉ 1 năm cho Phone.com, với mức giá 850 triệu USD. Năm 2000, Bill Nguyễn trở thành sáng lập viên kiêm CEO công ty phần mềm Seven Networks, chuyên sản xuất các ứng dụng cho thiết bị di động. Với thành công của Seven Networks, Bill từng được tập đoàn MSNBC bầu chọn là nhân vật triển vọng nhất năm, thậm chí được coi là người “có khả năng thay đổi bộ mặt công nghệ thông tin toàn cầu”. Thành công lớn nhất của doanh nhân 7X người Mỹ gốc Việt này là Lala.com, dịch vụ kết nối âm và chia sẻ đĩa CD giá 1 USD. Sau 2 năm ra đời, Lala.com lọt vào mắt xanh của Apple, và ông lớn công nghệ đã bỏ ra khoảng 80 triệu USD để thâu tóm dịch vụ này, sau đó kết hợp nó vào iTunes. Bill Nguyễn và các cộng sự trong dự án Lala.com đều được mời về làm việc tại Apple vào năm 2008. Charlie Tôn Quý - Ông hoàng của nghề nailVới khởi điểm chỉ là một bài tiệm nail đầu tiên, Charlie Tôn Quý đã bắt đầu kế hoạch vươn xa hơn nữa của mình bằng cách đưa tiệm nail vào các siêu thị, cửa hàng...
Charlie Tôn Quý muốn hông muốn nghề nail không chỉ là một trong những nghề tạm bợ và ông đã khiến nó trở thành một "thiên đường hái ra tiền". Một thời gian sau, gần 1,200 cửa hàng nail của Charlie Tôn Quý đã có mặt trên toàn nước Mỹ. Charlie Tôn Quý đã thành công khi đưa thương hiệu Regal Nails trở nên nổi tiếng khắp toàn nước Mỹ. Không những thế, ông cũng giúp rất nhiều lao động Việt Nam có việc làm trong các cửa hàng nail của mình. Hiện tại, với gần 1.200 cửa hàng nail, thu nhập bình quân của Regal Nails là khoảng 500 triệu USD mỗi năm. Không dừng lại tại đó, Regal Nails đang tham vọng đưa thương hiệu ra toàn thế giới. Đoàn Trí Trung – “Ngôi sao đang lên” của chip LEDKỹ sư gốc Việt Đoàn Trí Trung là một trong những người sáng lập công ty Semiled (bang Idaho, Mỹ). Ông cũng là chủ hoặc đồng chủ sở hữu 250 bằng sáng chế có giá trị trong lĩnh vực kỹ thuật điện tử tại Mỹ.
Đoàn Trí Trung được mệnh danh là “ngôi sao đang lên” của lĩnh vực chip LED (chíp điot bán dẫn trong công nghệ thông tin). Công ty chuyên về thiết bị bán dẫn của ông Trung đã phát hành cổ phiếu ra công chúng lần đầu (IPO) năm 2010 và được dự sẽ dẫn đầu chip LED. Công ty của doanh nhân này, ngoài trụ sở ở Mỹ, còn có thêm 2 nhà máy tại Trung Quốc và Đài Loan. Jenny Tạ – “nàng Lọ Lem phố Wall”Rời quê hương khi mới 6 tuổi cùng anh trai và người mẹ đơn thân nghèo, nước Mỹ trong mắt Jenny Tạ vào những tháng ngày đầu tiên là khu bán đồ cũ tại Salvation Army hay Thrifty, nơi mẹ cô thường dẫn các con đến mua sắm. Năm 25 tuổi, cô lập Vantage Investments nhưng nhanh chóng thua lỗ, phải vay 100.000 USD của mẹ để vực dậy công ty. Công việc kinh doanh của Jenny Tạ xoay chiều chỉ sau 2 tháng, đến năm 1999, cô đủ tiền trả cho mẹ cả gốc và lãi.
Jenny Tạ được nể phục vì là phụ nữ Mỹ gốc Việt đầu tiên thành lập 2 công ty chứng khoán có tầm vóc quốc tế tại phố Wall. Năm 2001, Jenny Tạ bán Vantage Investments, thu về khoản lời hàng triệu USD. 3 năm sau, cô tiếp tục điều hành chứng khoán Titan, chuyên về tư vấn đầu tư, mua bán sáp nhập, và rồi lại bán công ty này với mức giá mà Jenny từng thừa nhận là “không thể chối từ”. Tổng số tài sản ở hai công ty của Jenny Tạ lúc này lên tới 250 triệu USD. Rời nghiệp chứng khoán, Jenny Tạ bắt tay vào xây dựng một công ty chuyên về truyền thông Sqeeqee.com. Đây là công ty đầu tiên trên khai sinh khái niệm “Social Networthing” – một giúp mọi người kết nối và kiếm lợi nhuận. Giá trị của Sqeeqee hiện ước tính lên tới cả tỷ USD. Triệu Như Phát: Tỉ phú từ BĐSSinh ra tại Hải Phòng, năm 7 tuổi, ông theo gia đình vào Sài Gòn. Năm 1975, ông cùng vợ sang Mỹ định cư. Nhờ vào vốn tiếng Anh nên ông dễ dàng tìm được công việc bán máy hút bụi tại California. Thế nhưng, với đam mê làm giàu sẵn có, ông quyết tâm khởi sự kinh doanh cho riêng mình.
Ông không vội vã làm giàu mà muốn có trước hết một nền tảng kiến thức vững chắc. Vì thế, ông chấp nhận làm công việc bảo vệ để đi học thêm. Năm 1978, ông Triệu Như Phát chính thức khởi sự kinh doanh ngành bất động sản tại California khi thành lập Công ty Bridgecreek. Dồn hết tâm huyết vào đây, suốt 10 năm trời gần như tuần nào ông cũng làm việc 7 ngày với hơn 16 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Từ khi thành lập đến nay, Bridgecreek đã đầu tư các dự án bất động sản với tổng trị giá lên đến 400 triệu USD. Trong đó, có Khu thương mại Phước Lộc Thọ (còn mang tên tiếng Anh là Asian Vineyard Mall) đóng vai trò trung tâm thương mại quan trọng của người châu Á tại Mỹ. Trung Dung - Điển hình cho "Giấc mơ Mỹ"Năm 1984, Trung Dung mới 17 tuổi và đến Mỹ với 2 USD trong tay. Tuy nhiên, ông đã khiến cho cả nước Mỹ phải e dè và nể phục vì khả năng vươn lên của mình. Chàng thanh niên nghèo năm nào hoàn thành chương trình tiến sĩ và bắt đầu làm việc khởi điểm tại công ty Công ty phần mềm thương mại điện tử OpenMarket.
Với khả năng kinh doanh, sự nhạy bén trong lĩnh vực công nghệ, ý chí không sợ khổ, sợ khó đã giúp Trung Dung trở thành một điển hình trong cuốn sách Giấc mơ Mỹ của tác giả Dan Rather. Một thời gian sau Trung Dung rời OpenMarket để thành lập công ty OnDisplay vào năm 1996. Với thành công của mình, Trung Dung đã khiến phố Wall kiêng dè về khả năng phát triển trong ngàng Internet Mỹ, vốn là thế mạnh của đất nước này. Tính đến năm 2000, Trung Dung được cả nước Mỹ biến đến với món "hời" lợi nhuận gần 1,8 tỉ USD từ thương vụ bán cổ phần của OnDisplay. Hoàng Kiều – tỷ phú giàu nhanh nhất của ForbesDoanh nhân Việt 71 tuổi Hoàng Kiều sinh ra và lớn lên tại làng Bích Khê, huyện Triệu Phong, Quảng Trị. Vốn yêu thích công việc kinh doanh từ nhỏ, Hoàng Kiều sớm đạt được thành công ở tuổi 30, khi sở hữu một khách sạn lớn ở Đà Nẵng. Năm 1975, ông sang Mỹ, làm lại từ đầu với hai bàn tay trắng và tìm được công việc tại phòng thí nghiệm điều trị gan của Abbott. Sau 5 năm, ông được đề bạt lên vị trí giám đốc, được cử đi học quản trị kinh doanh, sau đó hùn vốn mua lại một phần cơ sở thí nghiệm này. Từ đây ông lập công ty RAAS và điều hành công việc thu gom huyết thanh chuyên dụng, cung cấp cho ngành công nghiệp phân tách.
Ông Hoàng Kiều từng có ý định bỏ khoảng 500 triệu USD để đưa cuộc thi Hoa hậu Thế giới về Việt Nam vào năm 2008 và 2010. Kinh doanh thành công giúp ông mở rộng RAAS và “bao” luôn dịch vụ thử nghiệm cho các cơ sở sản xuất huyết tương lớn của Mỹ. Năm 1988, ông chuyển một phần việc kinh doanh của mình tới Trung Quốc, lập ra Shanghai RAAS. Khi Shanghai RAAS được IPO trên sàn chứng khoán Thâm Quyến, tài sản của ông Hoàng Kiều gia tăng nhanh chóng, từ mức 1,6 tỷ USD vào khoảng tháng 3/2014 lên mức 2,8 tỷ USD vào tháng 9, xếp thứ 222 người giàu nhất tại Mỹ. Ông cũng được Forbes xếp hạng vào top những doanh nhân giàu nhanh nhất thế giới trong tháng 9 vừa qua. THEO NGƯỜI ĐƯA TIN Danh sách bán chạy nhất của New York Times được coi là danh sách ưu việt của những cuốn sách bán chạy nhất ở Hoa Kỳ. [1] [2] Kể từ ngày 12 tháng 10 năm 1931, Đánh giá sách New York Times đã xuất bản danh sách hàng tuần. [1] Trong thế kỷ 21, nó đã phát triển thành nhiều danh sách, được nhóm theo thể loại và định dạng, bao gồm tiểu thuyết và phi hư cấu, bìa cứng, bìa mềm và điện tử. is widely considered the preeminent list of best-selling books in the United States.[1][2] Since October 12, 1931, The New York Times Book Review has published the list weekly.[1] In the 21st century, it has evolved into multiple lists, grouped by genre and format, including fiction and non-fiction, hardcover, paperback and electronic. Danh sách này dựa trên một phương pháp độc quyền sử dụng các số liệu bán hàng, dữ liệu khác và các hướng dẫn nội bộ chưa được công bố, cách đó, thời gian biên dịch danh sách là một bí mật thương mại. [3] Năm 1983 (như một phần của một lập luận pháp lý), Times tuyên bố rằng danh sách này không phải là khách quan về mặt toán học mà là nội dung biên tập. Trong năm 2017, một đại diện của Times cho biết mục tiêu là danh sách phản ánh những người bán hàng tốt nhất đích thực. [4] Danh sách này là một nguồn gây tranh cãi. Khi Times tin rằng một cuốn sách đã đạt đến danh sách theo cách đáng ngờ, như thông qua việc mua hàng số lượng lớn, mục của cuốn sách trong danh sách được đánh dấu bằng biểu tượng dao găm (†). [5] History[edit][edit]
Mặc dù danh sách bán chạy nhất đầu tiên ở Mỹ được xuất bản vào năm 1895, nhưng trong The Bookman, một danh sách bán chạy nhất đã không được công bố trên tờ Thời báo New York cho đến ngày 12 tháng 10 năm 1931, 36 năm sau, với Little Fanfare. [6] [7] Nó liệt kê năm tiểu thuyết và bốn cuốn sách phi hư cấu cho thành phố New York. [7] Tháng tiếp theo, danh sách đã được mở rộng đến tám thành phố, mỗi thành phố có danh sách riêng. [7] Đến đầu những năm 1940, mười bốn danh sách thành phố đã được đưa vào. Một danh sách quốc gia đã được tạo ra vào ngày 9 tháng 4 năm 1942, trong bài đánh giá sách của New York Times vào Chủ nhật như là một bổ sung cho danh sách thành phố thông thường phiên bản thứ Hai. [7] Danh sách quốc gia được xếp hạng theo số lần cuốn sách xuất hiện trong danh sách thành phố. [7] Cuối cùng, các danh sách thành phố đã bị loại bỏ, chỉ còn lại danh sách xếp hạng quốc gia, được biên soạn theo "các báo cáo từ các nhà sách hàng đầu ở 22 thành phố". [7] Xếp hạng bởi số liệu bán hàng của người bán sách tiếp tục cho đến ngày hôm nay, mặc dù quá trình này vẫn là độc quyền. [3] Vào những năm 1950, danh sách của Times đã trở thành danh sách bán chạy nhất cho các chuyên gia sách để theo dõi, cùng với các nhà xuất bản hàng tuần. [7] Trong những năm 1960 và 1970, các nhà sách chuỗi trung tâm mua sắm B. Dalton, Crown Books và Waldenbooks đã đi đầu với một mô hình kinh doanh bán bán chạy nhất mới xuất bản với sự hấp dẫn của thị trường đại chúng. Họ đã sử dụng trạng thái bán chạy nhất của các tiêu đề để tiếp thị các cuốn sách và không chỉ là thước đo doanh số, do đó đặt sự nhấn mạnh vào danh sách Thời báo New York cho người đọc sách và người bán sách. [7]'s list had become the leading best-seller list for book professionals to monitor, along with that of Publishers Weekly.[7] In the 1960s and 1970s, shopping-mall chain bookstores B. Dalton, Crown Books, and Waldenbooks came to the forefront with a business model of selling newly published best-sellers with mass-market appeal. They used the best-selling status of titles to market the books and not just as a measure of sales, thus placing increased emphasis on the New York Times list for book readers and book sellers.[7] Như thể hiện trong biểu đồ dưới đây, số lượng tiêu đề đạt được vị trí số một đã tăng lên liên tục trong những năm qua, từ ít hơn 10 trong những năm 1970 đến những năm ba mươi trong thập kỷ qua. Biểu đồ này chỉ đại diện cho tiêu đề tiểu thuyết. Nhiều năm có số lượng nhỏ hơn có nghĩa là một hoặc nhiều tựa game được thống trị là những người bán hàng lớn nhất, đáng chú ý là Bộ luật Da Vinci năm 2003 và 2004, Fifty Shades of Grey vào năm 2012 và nơi Crawdads hát vào năm 2019. [8]
Composition[edit][edit]Danh sách này được biên soạn bởi các biên tập viên của bộ phận "Khảo sát tin tức", không phải bởi Bộ Đánh giá Sách New York Times, nơi nó được xuất bản. [9] Nó dựa trên các báo cáo bán hàng hàng tuần thu được từ các mẫu được chọn của các nhà sách và nhà bán buôn độc lập và chuỗi trên khắp Hoa Kỳ. [9] Các số liệu bán hàng được cho là đại diện cho các cuốn sách thực sự được bán tại bán lẻ, thay vì bán buôn, [10] khi The Times khảo sát các nhà bán sách trong nỗ lực phản ánh tốt hơn những gì được người mua mua. Một số cuốn sách được gắn cờ bằng một con dao găm chỉ ra rằng một số lượng đáng kể các đơn đặt hàng số lượng lớn đã được nhận bởi các nhà sách bán lẻ. [11] Thời báo New York đã báo cáo vào năm 2013 rằng "chúng tôi [thường không] theo dõi doanh số của văn học cổ điển", và do đó, ví dụ, các bản dịch mới của Dante's Inferno sẽ không được tìm thấy trong danh sách bán chạy nhất. [12] Phương pháp chính xác để biên dịch dữ liệu thu được từ các nhà sách được phân loại là bí mật thương mại. [3] Biên tập viên của nhân viên đánh giá sách Gregory Cowles đã giải thích phương pháp "là một bí mật để bảo vệ sản phẩm của chúng tôi và đảm bảo mọi người không thể cố gắng gian lận hệ thống. Ngay cả trong bản đánh giá sách, chúng tôi không biết (Bộ Khảo sát Tin tức) Các phương pháp chính xác. "[9] Năm 1992, cuộc khảo sát bao gồm hơn 3.000 hiệu sách cũng như" các nhà bán buôn đại diện với hơn 28.000 cửa hàng bán lẻ khác, bao gồm các cửa hàng và siêu thị khác nhau. "[3] Là một số lượng người bán buôn không có căn cứ. [7] Dữ liệu được điều chỉnh để cung cấp nhiều trọng lượng hơn cho các cửa hàng sách độc lập, được trình bày không rõ ràng trong mẫu. [7] Các danh sách được chia cho tiểu thuyết và phi hư cấu, in và sách điện tử, bìa mềm và bìa cứng; Mỗi danh sách chứa 15 đến 20 tiêu đề. Các danh sách đã được chia nhỏ nhiều lần. "Lời khuyên, cách làm và linh tinh" đã ra mắt như một danh sách năm vào ngày 1 tháng 1 năm 1984. Nó được tạo ra bởi vì những người bán hàng tư vấn đôi khi đang thu hút danh sách phi hư cấu chung. [13] Bàn bán chạy số một lần khai mạc của nó, Hiệu trưởng cơ thể của Hiệu trưởng Victoria, đã là số 10 và số 12 trong danh sách phi hư cấu trong hai tuần trước đó. [14] [15] Vào tháng 7 năm 2000, "những người bán hàng giỏi nhất của trẻ em" đã được tạo ra sau khi loạt phim Harry Potter ở lại trong các vị trí hàng đầu trong danh sách tiểu thuyết trong một thời gian dài. [16] [17] Danh sách của trẻ em được in hàng tháng cho đến ngày 13 tháng 2 năm 2011, khi nó được thay đổi thành một lần một lần (hàng tuần). Vào tháng 9 năm 2007, danh sách tiểu thuyết bìa mềm đã được chia thành các phần "Thương mại" và "thị trường đại chúng", để cung cấp nhiều khả năng hiển thị hơn cho các bìa mềm thương mại thường được xem bởi chính tờ báo. [18] Vào tháng 11 năm 2010, Thời báo New York tuyên bố sẽ theo dõi danh sách bán chạy nhất sách điện tử trong tiểu thuyết và phi hư cấu bắt đầu từ đầu năm 2011. [19] "RoyalTyShare, một công ty có trụ sở tại San Diego theo dõi dữ liệu và tổng hợp thông tin bán hàng cho các nhà xuất bản, sẽ ... cung cấp dữ liệu [sách điện tử]". [19] Hai danh sách sách điện tử mới được xuất bản lần đầu tiên với ngày 13 tháng 2 năm 2011, số phát hành, các bản nhạc đầu tiên kết hợp bán hàng sách điện tử, chỉ bán sách điện tử thứ hai (cả hai danh sách được chia nhỏ thành tiểu thuyết và không phải -viễn tưởng). Ngoài ra, một danh sách mới thứ ba chỉ được công bố trên web, trong đó theo dõi doanh số in (bìa cứng và bìa mềm) kết hợp trong tiểu thuyết và phi hư cấu. Vào ngày 16 tháng 12 năm 2012, Danh sách Sách Chương Trẻ em được chia thành hai danh sách mới: cấp trung bình (tuổi 8 Ném12) và người lớn trẻ (12 tuổi18), cả hai đều bao gồm bán hàng trên tất cả các nền tảng (Hard, Paper và E E -sách). Statistics[edit][edit]Theo một nghiên cứu khoa học dữ liệu EPJ đã sử dụng dữ liệu lớn để phân tích mọi cuốn sách bán chạy nhất của New York Times từ năm 2008 đến 2016, trong số 100.000 cuốn sách in bìa cứng mới được xuất bản mỗi năm (0,5 phần trăm). Hầu hết các tiểu thuyết (26 phần trăm) xuất hiện trong danh sách chỉ trong một tuần. Để lập danh sách, ước tính các tiểu thuyết được bán từ 1.000 đến 10.000 bản mỗi tuần, tùy thuộc vào sự cạnh tranh. Doanh số trung bình dao động từ 4.000 đến 8.000 trong tiểu thuyết và 2.000 trận6.000 trong phi hư cấu. Phần lớn các cuốn sách bán chạy nhất của New York Times được bán từ 10.000 đến 100.000 bản trong năm đầu tiên. [20] [21] Trong khoảng thời gian được nghiên cứu (6 tháng 8 năm 2008 đến 10 tháng 3 năm 2016), cuốn sách The Lost Biểu tượng của Dan Brown đã giữ kỷ lục với 3 triệu bản được bán trong một năm, sau đó là cô gái đã đá tổ của Hornets bởi Stieg Larsson và GO SET Harper Lee đã bán được 1,6 triệu bản mỗi bản. Trong phi hư cấu, hơn một nửa các cuốn sách bìa cứng làm cho danh sách nằm trong danh mục tiểu sử. Cuốn tự truyện của George W. Bush, điểm quyết định, đã bán nhiều bản sao nhất trong một năm sau đó là tiểu sử Steve Jobs của Walter Isaacson. [20] Criticisms[edit][edit]Danh sách này đã bị chỉ trích bởi các tác giả, nhà xuất bản, giám đốc điều hành ngành sách và những người khác vì không cung cấp một kế toán chính xác về tình trạng bán chạy nhất thực sự. [7] Những lời chỉ trích này đã được tiến hành kể từ khi danh sách bắt nguồn. [7] Một báo cáo của ngành công nghiệp sách vào những năm 1940 cho thấy danh sách bán chạy nhất là một chỉ số bán hàng kém, vì chúng dựa trên dữ liệu gây hiểu lầm và chỉ đo lường doanh số nhanh (xem chỉ trích "bán nhanh" bên dưới). [7] Một báo cáo năm 2004 đã trích dẫn một giám đốc tiếp thị sách cao cấp cho biết bảng xếp hạng là "khói và gương"; Trong khi một báo cáo trong lịch sử sách cho thấy nhiều chuyên gia trong ngành sách "chế giễu quan niệm rằng các danh sách là chính xác". [7] Những lời chỉ trích cụ thể bao gồm:
Controversies[edit][edit]In 1983, author William Peter Blatty sued The New York Times for $6 million, claiming that his book, Legion (filmed as The Exorcist III), had not been included in the list due to either negligence or intentional falsehood, saying it should have been included due to high sales. The Times countered that the list was not mathematically objective but rather was editorial content and thus protected under the Constitution as free speech. Blatty appealed it to the Supreme Court, which declined to hear the case. Thus, the lower court ruling stood that the list is editorial content, not objective factual content, so the Times had the right to exclude books from the list.[7] In 1995, Michael Treacy and Fred Wiersema, the authors of a book called The Discipline of Market Leaders, colluded to manipulate their book onto the best seller charts. The authors allegedly purchased over 10,000 copies of their own book in small and strategically placed orders at bookstores whose sales are reported to BookScan. Because of the benefits of making The New York Times Best Seller list (speaking engagements, more book deals, and consulting) the authors felt that buying their own work was an investment that would pay for itself. The book climbed to No. 4 on the list where it sat for 15 weeks; it also peaked at No. 1 on the BusinessWeek best seller list. Since such lists hold the power of cumulative advantage, chart success often begets more chart success. Although such efforts are not illegal, publishers consider them unethical.[27] Năm 1999, Amazon.com đã công bố giảm giá 50% cho các cuốn sách trong danh sách bán chạy nhất để đánh bại sự cạnh tranh của mình, Barnes & Noble. [28] Sau một cuộc tranh chấp pháp lý giữa Amazon và New York Times, Amazon được phép tiếp tục sử dụng danh sách với điều kiện nó hiển thị nó theo thứ tự bảng chữ cái chứ không phải là thứ tự số. [29] Đến năm 2010, điều này không còn là trường hợp; Amazon hiện hiển thị danh sách bán chạy nhất theo thứ tự các tựa game bán chạy nhất trước tiên. [30] Vào năm 2013, Forbes đã xuất bản một câu chuyện có tiêu đề "Đây là cách bạn mua theo cách của mình vào danh sách bán chạy nhất của New York Times." Thậm chí đảm bảo vị trí số 1 cho những người sẵn sàng trả đủ. Thời báo New York đã được thông báo về thực tiễn này và đã trả lời: "Thời báo New York theo dõi toàn diện và lập bảng doanh số đơn vị hàng tuần của tất cả các tiêu đề được báo cáo bởi các nhà bán lẻ sách là những người bán hàng quan tâm chung của họ. Chúng tôi sẽ không bình luận ngoài phương pháp của chúng tôi về các câu hỏi khác. " Thời báo New York đã không cảnh báo độc giả về điều này, không giống như Tạp chí Phố Wall, trong đó thừa nhận rằng những cuốn sách đã rơi vào danh sách bán chạy nhất của mình do chiến dịch của kết quả. [32] Soren Kaplan, nguồn tin thừa nhận ông đã trả kết quả để lấy cuốn sách của mình, Leapfrogging, trong danh sách bán chạy nhất của Tạp chí Phố Wall, đã tiết lộ phương pháp luận trên blog của mình; Ông đã đăng: "Nếu tôi có thể nhận được đơn đặt hàng số lượng lớn trước khi phát hành, kết quả nguồn sẽ thay mặt tôi mua sách bằng cách sử dụng công thức thử và đúng Đảm bảo một vị trí trên giải thưởng lớn nhất của tất cả, Danh sách Thời báo New York. "[33]'s bestseller list, revealed the methodology on his blog; he posted: "If I could obtain bulk orders before Leapfrogging was released, ResultSource would purchase the books on my behalf using their tried-and-true formula. Three thousand books sold would get me on The Wall Street Journal bestseller list. Eleven thousand would secure a spot on the biggest prize of them all, The New York Times list."[33] Vào năm 2014, Thời báo Los Angeles đã xuất bản một câu chuyện có tiêu đề "Danh sách bán chạy nhất có thể được mua không?" Danh sách cho một khoản phí 200.000 đô la. Hợp đồng là cho kết quả "để thực hiện một chiến dịch bán chạy nhất cho cuốn sách của bạn, hôn nhân thực sự vào tuần 2 tháng 1 năm 2012. Chiến dịch bán chạy nhất nhằm đặt hôn nhân thực sự vào danh sách bán chạy nhất của New York Times để biết danh sách làm thế nào. " Để đạt được điều này, hợp đồng tuyên bố rằng "RSI sẽ mua ít nhất 11.000 đơn đặt hàng trong một tuần." Điều này đã diễn ra, và cuốn sách đã đạt được thành công số 1 trong danh sách Bestseller tư vấn bìa cứng vào ngày 22 tháng 1 năm 2014. [34] Vào tháng 7 năm 2015, cuốn sách của Ted Cruz, A Time for Truth đã bị loại khỏi danh sách vì "sự vượt trội quá mức của bằng chứng là doanh số [của cuốn sách của Cruz] bị giới hạn trong việc mua hàng loạt chiến lược" để tăng doanh số và nhập vào danh sách một cách giả tạo. Đáp lại, Cruz gọi tờ Times là "kẻ nói dối" và yêu cầu một lời xin lỗi. [35] The Times cho biết nó đứng trước tuyên bố của nó và bằng chứng về thao túng. Vào tháng 8 năm 2017, một cuốn sách tiểu thuyết dành cho người lớn trẻ tuổi, Sổ tay cho người phàm của tác giả Lani Sarem chưa được công bố trước đây đã bị xóa khỏi danh sách, nơi nó ở vị trí số 1. Theo một tuyên bố do Times đưa ra, "sau khi điều tra sự không nhất quán trong chu kỳ báo cáo gần đây nhất, chúng tôi đã quyết định rằng việc bán hàng cho Sổ tay cho người phàm không đáp ứng các tiêu chí của chúng tôi để đưa vào. Đối với ngày 3 tháng 9 năm 2017, không bao gồm tiêu đề đó. Cuốn sách được xuất bản bởi Geeknation, một trang web giải trí có trụ sở tại Los Angeles. [36] Cuốn sách ban đầu được viết dưới dạng kịch bản, và được viết lại như một cuốn tiểu thuyết trong nỗ lực ra mắt nhượng quyền phim. [38] [39] Vào tháng 8 năm 2017, nhà xuất bản bảo thủ Regnerery Publishing cho biết họ sẽ không còn cho phép các nhà văn của mình tuyên bố là "tác giả bán chạy nhất của New York Times" do niềm tin rằng Times ủng hộ những cuốn sách tự do trong danh sách. The Times trả lời rằng các quan điểm chính trị của các tác giả không có liên quan đến danh sách và các tác giả bảo thủ được ghi nhận thường xuyên được xếp hạng cao trong danh sách. Associated Press lưu ý Times là mục tiêu thường xuyên của những người bảo thủ và đảng Cộng hòa. [40] The Washington Post đã gọi lệnh cấm của Regenery là "đóng thế" được thiết kế để tăng doanh số ", cách nào tốt hơn để bán một cuốn sách cho khán giả bảo thủ hơn là thúc đẩy ý tưởng rằng Thời báo New York không thích nó?" Bài đăng đã so sánh danh sách với danh sách bán chạy nhất từ các nhà xuất bản hàng tuần tìm kiếm sự thiên vị nhưng không thể tìm thấy bất cứ điều gì thuyết phục. [41] Vào tháng 2 năm 2018, Ngôi sao Toronto đã xuất bản một câu chuyện của biên tập viên Sách Deborah Dundas, người đã phát hiện ra rằng cuốn sách bán chạy nhất 12 Quy tắc cho cuộc sống của Jordan Peterson, người đứng đầu danh sách biểu đồ hàng tuần của nhà xuất bản, thậm chí không lập biểu đồ trong danh sách bán chạy nhất của New York Times, không có câu trả lời đáng tin cậy từ Thời báo New York. The Times tuyên bố nó không được tính bởi vì nó được xuất bản bởi một công ty Canada. [42] Theo Random House Canada, cuốn sách đã được xử lý đúng cho thị trường Hoa Kỳ. [43] [44] Nhà bình luận bảo thủ người Mỹ Dennis Prager đã viết một bài báo cho National Review có tiêu đề "Danh sách bán chạy nhất của Times: Một lý do khác mà người Mỹ không tin tưởng truyền thông" trong đó ông cho rằng vấn đề với cuốn sách của Peterson, cũng như Kinh thánh hợp lý của ông: Exodus, là bối cảnh bảo thủ của họ và thiếu sự bao gồm là thao tác truyền thông chính thống của Mỹ. [45] The Times phủ nhận bất kỳ sự thiên vị nào. [46] Vào năm 2019, việc phát hành cuốn sách của Donald Trump, Jr. đã được chứng minh là chỉ đạt được danh sách bán chạy nhất thông qua khoảng 100.000 đô la trong các giao dịch mua hàng loạt hậu trường nhằm tăng số lượng bán hàng của mình một cách bất hợp pháp. [47] Vanity Fair đã báo cáo vào tháng 10 năm 2020 rằng loại trò chơi của hệ thống này là một thông lệ phổ biến trong số các nhân vật chính trị bảo thủ của Mỹ, và cũng đã bao gồm việc sử dụng các quỹ chiến dịch chính trị để mua các cuốn sách với số lượng lớn để tăng thứ hạng của họ trong danh sách . [48] Studies[edit][edit]Một phân tích của Trường Kinh doanh Stanford cho thấy rằng "phần lớn người mua sách dường như sử dụng danh sách của Times như một tín hiệu của những gì đáng đọc". [49] Nghiên cứu kết luận rằng các nhà văn ít được biết đến nhận được lợi ích lớn nhất từ việc tham gia danh sách, trong khi các tác giả bán chạy nhất lâu năm, như John Grisham hoặc Danielle Steel, không thấy lợi ích của việc bán hàng bổ sung. [49]' list as a signal of what's worth reading".[49] The study concluded that lesser-known writers get the biggest benefit from being on the list, while perennial best-selling authors, such as John Grisham or Danielle Steel, see no benefit of additional sales.[49] Xem thêm [sửa][edit]
References[edit][edit]
Đọc thêm [Chỉnh sửa][edit]
Liên kết bên ngoài [Chỉnh sửa][edit]
10 cuốn sách hàng đầu trong danh sách bán chạy nhất của New York Times là gì?FICTION.. Bóng dài của David Baldacci. .... Câu chuyện cổ tích của Stephen King. .... Mê cung của Nelson DeMille. .... Đất mơ của Nicholas Sparks. .... Mật ong điên của Jodi Picoult; Jennifer Finney Boylan. .... Trái tim mất tích của chúng tôi bởi Celeste ng. .... Màu đỏ, trắng và xanh hoàng gia của Casey McQuiston. .... Ghi chú cao của Danielle Steel .. 10 cuốn sách phi hư cấu hàng đầu trong danh sách bán chạy nhất của New York Times là gì?Kết hợp in & sách điện tử phi hư cấu.. 2 tuần trong danh sách. Người đàn ông tự tin. .... 10 tuần trong danh sách. Tôi rất vui vì mẹ tôi đã chết. .... 3 tuần trong danh sách. ĐƯỜNG ĐỜI. .... 3 tuần trong danh sách. Giết những huyền thoại. .... 112 tuần trong danh sách. Cơ thể giữ điểm số. .... Mới trong tuần này. Xuống và ra trong thiên đường. .... Mới trong tuần này. GIỮ MÁY. .... Mới trong tuần này. SỰ TRẢ THÙ.. Mọi người đang đọc gì bây giờ năm 2022?Đây là 12 cuốn sách được mong đợi nhất năm 2022, theo các thành viên Goodreads.. "Đến thiên đường," của Hanya Yanagihara..... "Violeta", bởi Isabel Allende..... "Bánh đen", của Charmaine Wilkerson..... "Căn hộ Paris" của Lucy Foley..... "Young Mungo," của Douglas Stuart..... "Ngôi nhà kẹo" của Jennifer Egan..... "Memphis," của Tara M .. Những cuốn sách nào trong danh sách bán chạy nhất của NY Times?Tiểu thuyết thương mại bìa mềm.. 73 tuần trong danh sách.Nó kết thúc với chúng tôi.bởi Colleen Hoover..... 59 tuần trong danh sách.Sự thật.bởi Colleen Hoover..... 78 tuần trong danh sách.Nơi Crawdads hát.bởi Delia Owens..... Mới trong tuần này.CÓ LẼ BÂY GIỜ.bởi Colleen Hoover..... 61 tuần trong danh sách.Tình yêu xấu xí.bởi Colleen Hoover .. |