Socrates in love là gì

Có đôi lúc, vào một buổi sáng, ta bỗng vô tình tìm thấy thứ mà mình đã đánh mất từ rất lâu ở đúng chỗ trước kia. Trông nó thậm chí còn mới hơn cả trước khi bị đánh mất. Tựa như có một người không quen biết cẩn thận cất giữ nó giùm ta. Liệu có khi nào linh hồn của Aki sẽ quay trở về đây tựa như cách ấy không?

Mối tình đầu giữa Sakutaro và Aki đến tự nhiên như ông trời đã sinh ra và đặt họ ở cạnh nhau để thành đôi lứa. Họ khởi đầu như đôi bạn cán sự của lớp học, là hai học sinh được chọn đóng Romeo và Juliet, cùng chia sẻ cuốn nhật ký trao đổi… cho tới khi nhận ra rằng tình yêu trong sáng của họ đã bắt đầu từ khi nào chẳng rõ. Tình cảm quyến luyến của họ hiển nhiên như bảng đen và bình hoa trong lớp, êm đềm trôi theo năm tháng học trò… Nhưng, thần nụ cười đã không cho họ đi tới trọn con đường và Aki đã mãi mãi dừng lại ở tuổi mười bảy, và Sakutaro bước tiếp – chỉ còn lại một mình…

Socrates in love đưa người đọc tới thế giới kỷ niệm đầy ắp những cung bậc cảm xúc vừa lãng mạn, vừa chua xót, vừa tha thiết, vừa day dứt của Sakutaro – và ở đó, người ta có thể thấy tình yêu đã vượt qua ranh giới của sự sống và cái chết, hiện tại và tương lai…

Note: Bài viết từng được mình đăng tải trên trang Forumlamdep.net, dưới bút danh Cải Củ Đầu To ^^

Socrates in Love [tựa Tiếng việt: Tiếng gọi tình yêu giữa lòng thế giới] là cuốn sách nổi tiếng nhất của nhà văn tài hoa Nhật Bản Katayama Kyoichi. Tác phẩm giống như một con đường thẳng tắp, không quanh co khúc khuỷu, càng không lên xuống gập ghềnh, khiến người ta có cảm giác, nếu cứ đi mãi, hẳn sẽ chạm tới đường chân trời. Nhưng vẫn dư sức để cuốn hút độc giả vào vùng đất của một tình yêu đẹp đến ngưng thở, nơi cái chết đau thương nhất cũng để lại dư âm dịu dàng.

Đó là câu chuyện tình buồn giữa Sakutaro và Aki. Tình cờ được xếp chung lớp từ năm lớp Tám, lại cùng được phân công làm cán sự nam và cán sự nữ đại diện cho lớp, một sợi dây vô hình đã dần dần được hình thành, gắn kết Sakutaro và Aki. Aki là một cô bé xinh xắn, học giỏi, khá ngoan ngoãn và hiền lành. Trong khi đó, Sakutaro đúng kiểu một cậu học trò mới lớn, hơi hiếu động và nghịch ngợm, thích nghe nhạc Rock và học kiếm đạo.

Cứ tự nhiên như một dòng chảy, họ dần trở nên thân thiết, thi thoảng cùng nhau leo núi, thi thoảng sẻ chia những quan điểm lạ lẫm, thi thoảng về cùng khi tan học… Rất nhiều thi thoảng ấy trở thành những điều thân thuộc, là dấu hiệu của tình yêu đầu đời mà khi đó những người trong cuộc còn chưa ý thức được.

Có lần, Sakutaro đặt bút viết bưu thiếp yêu cầu một bài hát tặng Aki trong một chương trình radio đặc biệt đêm Giáng Sinh. Cậu rất muốn tấm yêu cầu của mình được chọn nên viết nội dung thật cảm động: cô gái trong bưu thiếp mắc bệnh máu trắng. Song, cuộc đời thật lắm sự tình cờ, năm cuối cấp III Aki được chẩn đoán mắc phải căn bệnh quái ác ấy. Tóc cô bé rụng gần hết, người ngày một gầy đi, đúng y như những gì Sakutaro đã từng viết năm nào.

Căn bệnh tiến triển khá nhanh chóng, khiến cho sức khỏe của Aki giảm sút rõ rệt. Ước mơ được chạm đến nước Úc xinh đẹp mà cô hằng nung nấu trở nên xa xỉ. Sakutaro lên kế hoạch để có thể thực hiện mong ước ấy của Aki. Nhưng khi chỉ còn vài phút nữa sẽ lên máy bay, cô bé đột nhiên chìm vào một cơn mê sâu, và mãi mãi dừng lại ở tuổi 17. Để lại Sakutaro – bước tiếp, chỉ một mình.

Ngay từ những dòng mở đầu câu chuyện, tác giả đã chấm những giọt buồn phảng phất vào không khí của chuyện bằng cái chết của Aki. Khi ấy, Sakutaro cùng bố mẹ của Aki đã đặt chân tới Úc, những mong có thể đem tro cốt của cô bé rải ở mảnh đất này. Tiếp sau đó, câu chuyện được kể bằng cách đan xen giữa những kỉ niệm của quá khứ với thực tại, giữa một thế giới có Aki và một thế giới không còn bóng hình của cô bé nữa. Quả thực, cuộc sống bên cạnh người mà chúng ta thương yêu tưởng như bao giờ cũng vội vã trôi đi. Với Sakutaro “Sống đơn độc đương nhiên cảm thấy cuộc đời là những chuỗi ngày dài và buồn tẻ, nhưng nếu được ở bên người mình yêu thương, thì chỉ thoắt cái người ta đã tới ngã ba đường rồi.” Và khi những ngày Aki bên cậu biến mất cùng tờ lịch cũ “Với tôi, tất cả đều trông chẳng khác gì sa mạc – dù có là những cánh đồng xanh ngát và bạt ngàn núi non hay biển khơi lấp lánh, đương phố tấp nập người qua kẻ lại cũng thế thôi. […] Aki chết rồi, và cả thế giới đã biến thành hoang mạc. Em đã trốn chạy, trốn chạy đến nơi tận cùng thế giới, tận cùng của tận cùng. Khi đuổi theo em, gió và cát xóa nhòa dấu chân tôi.”

Thế giới nội tâm của những nhân vật trong truyện, dưới ngòi bút đầy tinh tế và sâu sắc của Katayama Kyoichi, hiện lên vô cùng sống động và chân thực. Người ta có thể cảm nhận rõ ràng từng mảnh xúc cảm đằng sau lớp lang của những con chữ. Tình yêu trong sáng, thuần khiết và bền bỉ tràn ngập khắp các trang sách, và câu chuyện tình buồn chắc chắn sẽ ám ảnh bất kì ai. Và rồi, sau tất thảy, cuốn sách sẽ truyền cho độc giả những khao khát yêu và được yêu, cũng như niềm tin vào tình yêu đích thực vẫn tồn tại trên đời. Những góc nhìn mới về sự sống và cái chết cũng sẽ được mở ra, chẳng hạn như: “Cái chết giống như một con đường trắng xóa trải rộng thẳng về phía trước rồi mất hút vào một khoảng không sáng lòa xa tít, không ai biết đi tiếp sẽ là gì. Có người nói chết là hư vô, nhưng chưa người nào thực sự thấy nó cả. Chết, chính là như vậy đấy.”

 Không gian của truyện trong trẻo, vương một nỗi buồn man mác với cái kết trắc trở. Tất cả e thẹn, băn khoăn, thậm chí lời tỏ tình non nớt, ngượng ngùng đều chỉ là quá khứ – một quá khứ tưởng như thật xa mà cũng như thật gần, vì Aki đã đi rồi, bệnh ung thư đã đoạt mất Aki của Saku, và còn lại, là hồi ức của một trái tim yêu, của tiếng gọi tình yêu còn đang vang vọng trong cuộc sống.

Thật khó để tìm được một câu chuyện tình yêu khiến tôi thực sự yêu. Có những câu chuyện nghe thì ly kỳ, hấp dẫn đấy, nhưng không khắc sâu trong trí nhớ, không làm rung động được trái tim. Có những nhân vật được xây dựng quá hoàn hảo, hoàn hảo đến phi thực, đôi khi làm ta xốn xang nhưng không bền lâu.

Và rồi trong một chiều thu se lạnh, tôi đã tìm Socrates in love. Cuốn sách đơn giản với bìa sách màu trắng sữa như chìm đi giữa muôn vàn màu sắc rực rỡ và những hình ảnh táo bạo. Nhưng chính sự đơn giản ấy lại thu hút tôi. Cái đẹp chân thật vốn vậy. Không chút cầu kỳ, lòe loẹt, không có sự lên gân, giả tạo. Nhẹ nhàng như một cơn gió, mong manh như sương trên ngọn cỏ, cuốn hút con người bằng vẻ dịu dàng tinh khiết của tình yêu.

Xuất bản cách đây 9 năm, Socrates in love quả thực là một câu chuyện tình yêu hiện đại. Nhưng câu chuyện hiện đại ấy lại được kể với một giọng kể chậm rãi đậm chất cổ điển. Đây chính là điều mang lại nét riêng cho Socrates in love. Xã hội ngày càng phát triển, nhịp độ cuộc sống mỗi lúc một hối hả. Phong vị man mác, dịu dàng mà Socrates in love mang lại như một điều gì mới mẻ giữa vòng xoay tất bật, vội vã ấy.

Điều khác biệt này có lẽ đến từ chính tác giả. Katayama Kyoichi viết Socrates in love khi đã 42 tuổi, độ tuổi tương đối chín của một cây bút trưởng thành. Nhưng ông lại chọn viết về tình yêu học trò, đề tài tưởng chừng như chỉ dành riêng cho các cây bút trẻ và không cần lắm đến sự trau chuốt. Qua con mắt của một nhà văn giàu trải nghiệm, mối tình giữa Saku và Aki được thể hiện thật khác biệt, không trẻ con, ngây thơ như nhiều cuốn sách khác. Cũng có e thẹn, băn khoăn, cũng có cách tỏ tình non nớt, nhưng những sự kiện ấy đều được phủ trong lớp sương mờ của quá khứ. Nó mang hương vị đẹp đẽ của mối tình đầu, của những cảm xúc chớm nở mà dù có đi hết cuộc đời, con người cũng không bao giờ quên được.

Cốt truyện đơn giản và không có nhiều bất ngờ.Saku,Akihọc chung lớp với nhau, cùng lớn lên với nhau và đến một ngày, nhận ra những cảm xúc mới lạ trong trái tim mình. Tình yêu non nớt ấy chớm nở, nhưng đúng vào độ tuổi đẹp nhất của học trò, Aki bị phát hiện mắc bệnh máu trắng. Cô mất đi trong sự nhớ thương khôn nguôi của gia đình, bạn bè và nhất là Saku, cậu bạn coi cô là “người truyền khát vọng sống, truyền cho động lực để cảm nhận, để ngắm nhìn và thấu hiểu”.

Sách được in bằng thứ giấy màu vàng dịu như đã ngả màu thời gian. Tuy tựa sách là Socrates in love, chính tên nguyên bản của bản tiếng Nhật, “Tiếng gọi tình yêu giữa lòng thế giới”, mới thực sự truyền tải hết thông điệp của nhà văn và gợi cho ta nhiều suy ngẫm. Thế giới vốn rộng lớn, tiếng gọi thì nhỏ bé, nhưng đó là tiếng gọi của tình yêu, của Saku với Aki trên thiên đường, của một con người trẻ tuổi mang trong mình nỗi nhớ nhung da diết. Tiếng gọi ấy vì thế trở nên mạnh mẽ, trên mặt đất này, dưới vòm trời này, trong những cánh hoa anh đào mà Saku đã tung lên theo gió.

Viết bằng một con tim luôn thao thức, bằng kỹ thuật điêu luyện, tinh tế, khác biệt của một nhà văn nhiều trải nghiệm, Socrates in love không chỉ để giành cho giới trẻ. Nó hướng đến tất cả mọi người, nhất là những người đã từng yêu và được yêu. Đọc sách, lại thấy nhớ quá một thời tuổi trẻ với nhiều cảm xúc, suy tư trong sáng. Phải chăng đây là lý do mà Socrates in love khi xuất bản năm 2001, đã ngay lập tức gây nên cơn sốt trên toàn Nhật Bản, được dựng thành phim điện ảnh, phim truyền hình, truyện tranh và được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới?

Vậy thì còn chần chừ gì nữa. Hãy bắt đầu bằng một buổi tối đẹp trời với tách trà nóng, nhấm nháp hương vị đẹp đẽ của câu chuyện đầy ý nghĩa này. Hy vọng bạn cũng như tôi, mỗi lần đọc là một lần khám phá mới, tìm ra một triết lý mới, tự tâm đắc với chính mình. Tôi đã đọc Socrates in love đến lần thứ bảy, nhưng những cuốn sách hay đều vậy, càng đọc càng thấy không đủ…

Video liên quan

Chủ Đề