Sau khi kết hôn cùng đại giá chê giấu thân phận

Bởi MING XIA

Giới thiệu về cuốn sách này

Page 2

Bởi MING XIA

Giới thiệu về cuốn sách này

Trong sảnh tiệc cao cấp ở lầu một, đồ ăn và đồ uống ở đây hầu như không được đụng qua, mọi người đang ngồi một chỗ nói chuyện, ánh mắt của bọn họ có chút mệt mỏi. Nhưng ngay lập tức, bọn họ lấy lại tinh thần, ánh mắt mệt mỏi biến mất, từ xa bọn họ nhìn thấy một người đàn ông từ cửa tiến vào. ----- Bọn họ đã đợi Thẩm Thuật Bạch tròn một đêm. Một người đàn ông lớn tuổi tay cầm ly rượu tiến về phía trước. Thức cả một đêm, tất cả sự mệt mỏi trên khuôn mặt khi gặp Thẩm Thuật Bạch đều biến thành nụ cười hòa ái, ôn hòa: "Sớm đã nghe nói Thẩm tổng tuổi trẻ anh tuấn, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên lời đồn không sai." "Quá khen rồi." Thẩm Thuật Bạch hơi gật đầu. Những người xung quanh khi thấy ông lão kia bước tới, ai cũng định cầm rượu đi tới. Nhưng còn chưa kịp đi về phía trước, liền truyền đến một tiếng động lớn. Trong sảnh tiệc phát ra tiếng động lớn như vậy thực sự có chút đột ngột. Tại đây, tất cả mọi người đều là doanh nhân có tiếng ở tỉnh G, tụ tập ở đây vì cùng một việc. Mà tại bữa tiệc quan trong như vậy, có những âm thanh dư thừa khiến người ta không vui. Ông lão cau mày, gọi người phục vụ tới. "Đối diện có chuyện gì thế?" Người phục vụ bị gọi tới cũng mơ hồ không biết chuyện gì. "Xem ra là tiểu công tử tổ chức tiệc sinh nhật đối diện đi rồi." "Tiểu công tử? còn nhỏ? còn nhỏ sao không biết trông coi cẩn thận?" Ông lão bất mãn hừ lạnh. Người phục vụ cũng không biết trả lời thế nào, quản lý đã dặn không thể đắc tội với những người khách ở đây. "Đối diện là con nhà ai?" Lại có một ông lão khác hỏi. Cái này thì người phục vụ biết, ở cửa đối diện có tấm poster rất to, anh ta còn nhớ: "Một người nhà họ Kỷ ạ." Vừa mới nói xong, liền có một giọng nói khác vang lên: "Thẩm tổng ngài đi đâu thế?" Mọi người nhìn ra thì chỉ thấy bóng lưng cao thẳng đi về phía ngoài sảnh tiệc, bước đi rất nhanh mà vững chắc. Anh không đáp lại câu hỏi, chi là lúc đi tới ngoài cửa, dừng lại ở cửa không biết nói gì với người phục vụ, sau đó mới đi tiếp. ................... "Nếu đã ghê tởm như thế, không bằng đem tôi xóa khỏi hộ khẩu nhà họ Kỷ đi." "Được! Mày đã muốn xóa tên khỏi hộ khẩu, vậy bây giờ liền đi! Tao xem mày rời khỏi nhà họ Kỷ thì có thể làm được gì!" Kỷ Lê sớm đã chuẩn bị chuyển ra khỏi hộ khẩu nhà họ Kỷ, nhưng không ngờ lại là phương thức này. Cậu lúc trước thử nghĩ qua cha Kỷ có thể có bao nhiêu khả năng giữ lại mình, bất kể có thực lòng hay không, thế mà hiện thực lại là đáp ứng dứt khoát không chút do dự, thậm chí.... Nhìn thấy ánh mắt của cha Kỷ, Kỷ Lê kéo chăn siết chặt tay lần nữa, ngón tay dần trở nên trắng bệch và đau buốt nhưng cậu không để ý chút nào. "Vừa hay." Một giọng nói đầy từ tính vang lên "Chuyển ra khỏi hộ khẩu đến nhà họ Thẩm chúng tôi." Một âm thanh đột ngột vang lên, cha Kỷ quay đầu lại, nhìn về phía người đàn ông với khí thế mạnh mẽ, người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, cài cúc áo trên cùng. Nghe âm thanh này cả một đêm, tai Kỷ Lê nóng lên. ----- Cậu cho rằng người đàn ông này đã rời đi rồi....... "Cậu là?" Cha Kỷ nhìn người đến giọng nói có chút yếu đi. Thẩm Thuật Bạch có dáng người cao, khuôn mặt đẹp, mất một lúc những người khác mới hồi phục lại tinh thần. "Đây là......tài xế nhà họ Trần!" một người đột nhiên nói "Tài xế?" Kỷ Diệc Thần nhìn bạn mình "Đúng vậy, hôm qua khi tớ đến nhìn thấy anh ta từ ghế lái xe của Trần thiếu đi ra, lúc đó không thấy Trần thiếu đâu có thể là đã tiến vào bữa tiệc trước rồi." Phòng tiệc đối diện bọn họ cũng đã nghe ngóng qua, bên trong đều là những nhân nhân vật có tiếng của tỉnh G, ban đầu những người đối diện định đặt bao hết, nhưng không biết tại sao lại hủy, vì như thế Kỷ Diệc Thần mới có thể tổ chức tiệc sinh nhật tại đây. "A!" Mẹ Kỷ dường như nghĩ ra điều gì đó, "cho nên tiểu Lê ngày hôm qua cùng với tài xế....." nói được một nửa bà ý thức được mình nói điều không nên nói và ngậm chặt miệng. Vốn dĩ cho rằng người đàn cao lớn trước mặt là nhân vật lớn nào đó sắc mặt của cha Kỷ trong nháy mắt đen lại: "Thật đúng là có tiền đồ, cùng một tài xế lêu lổng!" Nói xong, ông ta đột nhiên giễu cợt: " Cậu đã nói để cho Kỷ Lê vào hộ khẩu của Thẩm gia các người, vậy liền cho đi! Thương cho đôi vợ chồng nghèo khổ, tôi không tin cậu là một tài xế có thể cho nó được ngày tháng tốt!" Nghe được lời nói của cha Kỷ, Kỷ Lê cảm thấy toàn thân phát rét run. Đây là cha của cậu, cha ruột, có quan hệ huyết thống. Bên trong yên tĩnh, Thẩm Thuật Bạch nhìn Kỷ Lê đang không có tâm trạng. Ở cửa có rất nhiều người, nhưng mà không có ai dự định giúp Kỷ Lê. Khóe miệng Thẩm Thuật Bạch nhếch lên, giọng nói xa cách và lễ độ: "Không cần bác phải nhọc lòng quan tâm, Kỷ Lê ở nhà tôi tự nhiên sẽ sống càng tốt." Kỷ Lê nhìn anh, một người đàn ông xa lạ nhưng lại đứng về phía cậu. Cha Kỷ hiển nhiên không tin lời của Thẩm Thuật Bạch, không chỉ là cha Kỷ, mẹ Kỷ, Kỷ Diệc Thần cùng với bạn của Kỷ Diệc Thần đều không tin. Một người tài xế, có thể cho Kỷ Lê cuộc sống tốt hơn ở nhà họ Kỷ? Trò đùa của thế kỷ? Tất cả mọi người đều không tin, Kỷ Lê mỉm cười: "Tôi tin anh" Bất luận là ai, đều có thể khiến cậu sống tốt hơn là ở nhà họ Kỷ. ............. Hôm nay ma xui quỷ khiến thế nào mà Kỷ Lê nói với tất cả mọi người có mặt tại đây mình sẽ cùng Thẩm Thuật Bạch đi đăng ký kết hôn, có thể là bị nhà họ Kỷ làm cho tức giận cũng có lẽ là một loại ăn ý nào không biết, Kỷ Lê cậu sau này không còn độc thân nữa. Lúc đi đăng ký kết hôn, Thẩm Thuật Bạch bảo cậu ngồi trên xe, sau đó rời đi một lúc. Đây là một chiếc Maybach, Kỷ Lê trước kia chỉ từng nhìn thấy chứ không ngồi qua, có lẽ là xe của ông chủ anh ấy.....Kỷ Lê nghĩ thầm Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thấy Thẩm Thuật Bạch lấy thứ gì đó từ tay người phục vụ, sau đó đi đến. "Ăn chút đi." Anh đem cháo đưa cho Kỷ Lê. Kỷ Lê sửng sốt, nhận lấy: "Cảm.....Cảm ơn." Cháo có độ ấm chứ không hề nóng, nhưng Kỷ Lê cảm thấy rất nóng, nóng đến tận trong tim. "Anh ăn chưa?" Cậu hỏi Thẩm Thuật Bạch "Ăn rồi" Thẩm Thuật Bạch trả lời "Ừ" Hai người không nói chuyện tiếp. Kỷ Lê không biết nói gì. Cậu lặng lẽ mở cháo ra và ăn. Thẩm Thuật Bạch ngồi ở vị trí lái xe, tốc độ không nhanh, rất ổn Đợi lúc Kỷ Lê ăn xong cháo, xe cũng vừa tới cửa cục dân chính. Một chiếc khăn tay được đưa tới trước mặt Kỷ Lê. Kỷ Lê nhìn bàn tay cầm khăn tay, thon dài rất đẹp. "Cảm ơn" Cậu nói "Nên là vậy" Thẩm Thuật Bạch đáp Hai người vừa mới nhận thức vẫn còn xa lạ, không có chuyện gì để nói. Kỷ Lê nhận chiếc khăn tay lau khóe miệng và tay, cúi đầu xuống xe. Sau khi cậu xuống xe, Thẩm Thuật Bạch cũng xuống xe. Mặt trời rất nóng, có một bóng râm chiếu lên người Kỷ Lê, cậu nhìn thấy Thẩm Thuật Bạch tay cầm ô che nắng cho mình. Kỷ Lê mũi có chút chua xót. Kỷ Lê không thể nói được đây là loại tâm tình gì, nhưng cậu biết, cậu sắp cùng người đàn ông ân cần này đi đăng ký kết hôn. Trước ngày hôm nay bọn họ không hề quen biết nhau. Sau ngày hôm nay tên của hai người sẽ được viết vào một cuốn sổ, và sẽ có một bức ảnh đặc biệt của hai người họ. "Đi thôi" Thẩm Thuật Bạch nói Chỉ vẻn vẹn có 2 chữ thôi nhưng giống như ngày hạ mát lạnh, ngày đông ấm áp. Kỷ Lê ngoảnh mặt đi, cúi đầu, vành tai nóng rực: "Ừ......."

Chương 1: Tiệc sinh nhật [1]Bên ngoài trung tâm mua sắm cao cấp, một ngýời thiếu niên mặc một thân LV ðang ngồi trên mép bể bõi với ánh mắt dại ra.Vẻ mặt của tất cả các chị em ở trong quầy thấy anh ta ðều cứng ðờ - lại là hắn.Kỷ Lê ðến vào mỗi cuối tuần nhýng không bao giờ vào. Cậu ấy chỉ ở cửa chụp ảnh rồi rời ði nhýng hôm nay có vẻ không giống...Trên ðiện thoại xuất hiện thông báo.Andy : [bữa trà chiều sang trọng chỉ cần 999 tệ và 99 tệ cho một nhóm mýời ngýời. Có ai ðãng lý không?]Lili: [ Tôi muốn, tôi muốn]Maria : +1Kỷ Lê nhìn vào ðiện thoại thất thần, Andy tag tên cậuAndy:[ Lucky muốn ði không?]Lucky là tên tiếng anh của Kỷ Lê, cậu hồi phục lại tinh thần và xem số dý WeChat của mình, chỉ còn 160 tệ.Lucky :[ Không ðýợc, lần sau ði]Nhắn xong cậu liền bật chế ðộ không làm phiền và thoát khỏi cuộc trò truyện nhóm. Cậu giýõng mắt nhìn những cửa hàng phía trýớc ở ðó ðầy những món hàng xa xỉ mà cậu không mua ðýợc, cậu trýớc nay ðều không có dũng khí býớc vào mà cũng không có tý cách ði vào.WeChat lại rung lên.Leo: [ Xin lỗi tiểu Lê tôi không biết chuyện nhý thế sẽ xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật ngày hôm trýớc]Tiệc sinh nhật... Nhìn ba chữ này Kỷ Lê có chút chua xót.Vào ngày sinh nhật Kỷ Lê ðýợc ðýa ðến lối vào của sảnh . Có một tấm áp phích lớn ở ngay lối vào – Tiệc trýởng thành của Kỷ Diệc Thần. Cậu thu lại ánh mắt và býớc vào trong ðại sảnh. Bên trong là tiếng cýời nói vui vẻ, thanh âm dừng lại bọn họ nhìn về phía Kỷ Lê ở phía cửa. Thấy Kỷ Lê býớc vào bọn họ mới nhỏ giọng thì thầm với cậu bé ðýợc vây quanh ở giữa Kỷ Diệc Thần, em trai cậu thực sự ðếnHóa ra con riêng lại có da mặt dày nhý vậyÐúng rồi, tôi nhớ hai ngýời sinh nhật cùng một ngày ðúng không?Cùng một ngày sinh nhật, nhà cậu chỉ vì cậu mà tổ chức tiệc không tổ chức cho cậu ta. Cậu ta làm sao dám tới? Thật không biết xấu hổ.Hehe nếu cảm thấy xấu hổ thì sẽ không tới ði. Thật không biết xấu hổThanh âm dù nhỏ ðến ðâu thì âm thanh vẫn lọt vào tai Kỷ Lê. Cũng không biết là thanh âm quá to hay tai của Kỷ lê qua tốt. Kỷ Lê, em ðến rồi à? Kỷ Diệc Thần cýời cýời býớc ðến, bộ vest trắng với họa tiết cao cấp,chắc là ngýời trong nhà mua cho mà còn cậu thì... Kỷ Lê ðýa tay vuốt chiếc áo LV fake của mình.Thấy Kỷ Lê không trả lời, Kỷ Diệc Thần nhìn Kỷ Lê từ trên xuống dýới, cýời nói : Hôm qua ba nói ông ấy sẽ ðến trýớc 4 giờ chiều nay chắc bây giờ cũng gần ðến rồi. Kỷ Lê ðýa tay vuốt ve tay áo rũ xuống Ðýợc. Vẫn còn sớm anh muốn uống gì không? Kỷ Diệc Thần cầm một ly ðồ uống ðýa cho Kỷ Lê, quan tâm hỏi. Kỷ Lê nhận lấy ðồ uống Cảm õn.Kỷ Diệc Thần cùng Kỷ Lê nói mấy câu, hỏi cuộc sống gần ðây của cậu, hỏi không sai biệt lắm thấy Kỷ Lê uống ðồ uống xong rồi , Kỷ Diệc Thần liền rời ði.Ðây là bữa tiệc sinh nhật của Kỷ Diệc Thần nên mọi ngýời ðều lấy Kỷ Diệc Thần làm trung tâm ðể trò chuyện còn xung quanh Kỷ Lê khá yên tĩnh nên cậu tìm một góc không ngýời ngồi xuống. Vừa ngồi xuống trên ðiện thoại hiện ra một dòng thông báo WeChat.A-Chất lýợng cao: [ Thân ái, nhà ta gần ðây có hoạt ðộng, toàn bộ giảm 50%]A-Chất lýợng cao:[ Bạn có muốn xem nó không?]Kỷ Lê nhấp vào vòng bạn bè của mình, ở ðây ðầy những bức ảnh về những món hàng xa xỉ ðang giảm giá, Kỷ Lê nhìn từng ngýời một và cuối cùng nhấn vào 1 bức ảnh.Lucky :[ hình ảnh]Lucky :[ cái này bán thế nào]A-Chất lýợng cao :[ túi ðeo thắt lýng hình ðầu hổ này của nhà G bán rất chạy, ðang có hoạt ðộng, giá gốc 1280 tệ giảm xuống còn 640 tệ]640 tệ Kỷ Lê hõi ðộng tâm, cậu kiểm tra số dý WeChat của mình.Lucky: [ lần sau ði]A-Chất lýợng cao: [ thật sự không cần sao? Bỏ lỡ lần này sẽ không có lần sau ðâu]Lucky: [ Không có tiền]A-Chất lýợng cao: [ mất mát.jpg]A-Chất lýợng cao: [ ðýợc rồi, lần sau tôi sẽ nhắn]Lucky: [ ðýợc ]Tắt ðiện thoại, Kỷ Lê cảm thấy ở ðây hõi nóng và ngột ngạt, thời tiết ở tỉnh G vào tháng tý quả thật rất nóng nhýng ở ðại sảnh ðã bật ðiều hòa, lức mới býõcs vào còn cảm thấy hõi lạnh, nhý thế nào lại nóng nhý vậy? Máy lạnh bị hỏng rồi?Kỷ Lê lắc ðầu, cảm thấy hõi chóng mặt. Kỷ Diệc Thần ðang ðýợc mọi ngýời bao quanh nhìn ra Kỷ Lê có ðiểm không thích hợp quan tâm býớc ðến hỏi Không thoải mái sao? Ừ. Trên lầu có phòng ðể nghỉ ngõi tôi cho ngýời ðýa cậu ðến ðó, ðýợc không?Kỷ Lê giýõng mắt nhìn Có phòng sao?Tôi sợ tình huống bất ngờ xảy ra nên ðã ðặt phòng trên lầu hai Kỷ Diệc Thần ôn hòa nói. Ðầu Kỷ Lê lấm tấm mồ hôi, cảm thấy ðầu mình ngày càng nặng hõn bèn trầm giọng nói Ðýợc.Sau khi nhận ðýợc câu trả lời của Kỷ Lê, Kỷ Diệc Thần gọi một ngýời phục vụ tới dặn anh ta Ðýa ngýời này ðến phòng ở trong cùng phía bên tay trái trên lầu. Nhớ là phòng trong cùng ðừng ðýa sai phòng.. Ðýợc ngýời phục vụ ðáp býớc tới výõn tay ý muốn ðỡ Kỷ Lê. Kỷ Lê không thích ngýời khác ðụng vào mình nên gạt tay anh ta ra Tôi có thể tự ði ðýợc Giọng cậu hõi yếu ớt.

Ngýời phục vụ không biết phải làm sao , anh ta nhìn Kỷ Diệc Thần cầu cứu, Kỷ Diệc Thần ôn hòa nói: Cậu ấy không thích thì anh cứ làm theo ði. Chỉ cần không ði nhầm phòng là ðýợc . Ngýời phục vụ Ðýợc.

Video liên quan

Chủ Đề