Học Bá Hôm Nay Chọc Đến Tiểu Nãi Bao Rồi Sao truyện chữ full

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Vườn trường , 1v1

【 siêu ngọt vườn trường ABO văn, ngọt sủng, song khiết, 1v1】

Dễ thẹn thùng đánh nhau siêu hung kẹo mềm nãi bao Omega phúc hắc bá đạo chiếm hữu dục siêu cường học thần Alpha

Nguyễn Tinh Thư một cái quả nho trà vị Omega, bề ngoài tinh xảo đáng yêu, tính cách thẹn thùng thẹn thùng, chuyển trường lại đây thời điểm ai đều không tin hắn là bởi vì đánh nhau chuyển trường, thẳng đến nhị trung giáo bá một tiếng “Đại ca!”

Sở Hạc Châu đối Nguyễn Tinh Thư ấn tượng đầu tiên chính là này tiểu hài tử quá ngoan, lại ngoan lại nãi còn mềm, thoạt nhìn liền rất vô hại.

Sau lại trong lúc vô tình thấy Nguyễn Tinh Thư đánh người lúc sau, Sở Hạc Châu nghi ngờ chính mình, vì cái gì sẽ cảm thấy này tiểu hài tử vô hại?

Lúc ban đầu Sở Hạc Châu đối Nguyễn Tinh Thư ôm này tiểu hài tử đĩnh hảo ngoạn tâm thái, cuối cùng là chính mình càng lún càng sâu.

Sở sói xám đối Nguyễn tiểu thỏ từng bước ép sát, dụ hắn nhảy vào chính mình tĩnh tâm biên chế bẫy rập. “Ta tin tức tố là mùi rượu, ngươi tin tức tố là quả nho vị, hợp nhau tới chính là rượu nho, này quả thực chính là mệnh trung chú định.”

“Nhưng ta, ta là quả nho trà.” “Đó chính là quả nho trà quán bar, không khác nhau.”

Lại sau lại sở hạc châu chọc Nguyễn Tinh Thư hai cái tiểu má lúm đồng tiền làm hắn cười.

“Ngươi cười một chút, ta tưởng đem toàn thế giới đều cho ngươi.”

Nhãn: Ngọt văn, thanh xuân, vườn trường, hào môn, HE

…………………………………….

Chương 1 quả nho trà vị tiểu nãi bao

“Một hai ba bốn, năm sáu bảy tám, hai hai ba bốn, năm sáu bảy tám……”

Trong sáng mang theo mềm mại thanh âm ở vũ đạo trong phòng vang lên, thiếu niên nhảy tân biên vũ đạo, giãn ra xuống tay chân, nhẹ nhàng nhón mũi chân, uốn lượn mu bàn chân, cánh tay ở không trung xẹt qua.

Thiếu niên dáng người mềm mại tinh tế, tứ chi thon dài, hơi nâng cằm lên, thon dài cổ banh ra một cái hoàn mỹ đường cong, trên người màu trắng luyện công phục lộ ra phía sau lưng, cánh tay thư giãn khai, hai cái xinh đẹp xương bướm triển khai, như là một con sắp giương cánh bay lượn thiên nga trắng.

Thiếu niên mũi chân nhón tới, đôi tay hư hoàn, tư thái duyên dáng xoay tròn, ngón tay tinh tế trắng nõn khớp xương rõ ràng, như ngọc giống nhau sáng trong, có thể rõ ràng thấy mu bàn tay thượng màu xanh lá mạch máu, móng tay đắp lên còn mang theo nhợt nhạt hồng nhạt.

Trong gương chiếu ra thiếu niên thân ảnh tới, từ đầu sợi tóc đến mũi chân đều là hoàn mỹ, tìm không ra bất luận cái gì một chút khuyết điểm.

Âm nhạc thanh rơi xuống, thiếu niên cũng lấy một cái yêu cầu cao độ động tác hoàn mỹ hạ màn.

Múa ba lê lão sư nhịn không được vỗ tay, Nguyễn thật là hắn ở trong ngoài nước đã dạy nhiều như vậy học sinh lúc sau, xem qua nhất có thiên phú một người học sinh, bất luận là biên vũ vẫn là kỹ xảo phương diện đều là cực kỳ có thiên phú, dựa theo như vậy tốc độ đi xuống, bước lên cái kia sân khấu không là vấn đề.

Vũ đạo thất môn đột nhiên bị đẩy ra, một người bảo tiêu giống nhau nam nhân đứng ở cửa, cung kính cúi đầu: “Tiểu thiếu gia, cần phải đi.”

“Hôm nay không cần đi luyện cầm sao?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi một câu, hãn từ bạch khiết trên má chảy xuống tới, mang theo quả nho trà vị tin tức tố.

“Ngài đã quên, hôm nay muốn đi tân học giáo.” Bảo tiêu vẫn luôn cúi đầu, cho thiếu niên cũng đủ cung kính.

“Ân.” Thiếu niên gật đầu, quay đầu nhìn về phía lão sư, đối với hắn mềm mại cười: “Lão sư, ta đi trước.”

Thiếu niên cầm đặt ở một bên ba lô trước rời đi, thay thế kia thân màu trắng luyện công phục, hướng trên cổ phun phun khí vị cách trở tề, xác định nghe không đến quả nho trà khí vị, mới ngồi trên ô tô, đi hắn tân trường học.

Nửa giờ sau, thiếu niên đứng ở tỉnh trọng điểm Dung Thành bảy trung cao nhị khu dạy học trong văn phòng, ngoan ngoãn hiểu chuyện bộ dáng làm nhất ban chủ nhiệm lớp Giản Tư lão sư thẳng gật đầu.

“Nguyễn Tinh Thư đúng không? Giới tính phân hoá vì Omega, chờ một chút ngươi đi giáo vụ chỗ giáo phục lãnh, đem giáo phục thay, chờ một chút ta mang ngươi đi phòng học.” Giản Tư thấy trước mặt cái này học sinh xuất chúng bề ngoài, đều có thể đủ nghĩ đến bọn họ ban đám kia con khỉ quậy nhìn thấy tân đồng học là bộ dáng gì.

Nguyễn Tinh Thư vừa mới đi ra làm công ty, một người nam sinh liền vào, mồ hôi đầy đầu bộ dáng vừa thấy chính là đi chơi bóng rổ đi, mang theo một cổ tử cỏ xanh vị tin tức tố liền đi vào văn phòng.

“Lão giản, vừa mới đi ra ngoài cái kia nam sinh là ai a!” Kha Thời Giai vừa thấy cái kia nam sinh bóng dáng liền cảm thấy người khẳng định lớn lên đẹp, tục ngữ nói đến hảo sao đẹp người liền cái ót đều là đẹp.

“Nguyễn Tinh Thư tân đồng học, Kha Thời Giai! Mau đi lấy khí vị cách trở tề phun phun, ngươi nghe nghe tất cả đều là mùi vị, đều là một cái 17-18 tuổi Alpha còn không biết nặng nhẹ.” Giản Tư thật là hận không thể hiện tại trên tay liền có một lọ khí vị cách trở tề cho hắn phun phun.

“Đã biết, ta trở về liền phun, ta đây đi trước!” Kha Thời Giai ôm toán học luyện tập sách liền chạy, một đường hướng về phòng học, đem sách bài tập hướng trên bục giảng một ném.

Kha Thời Giai vỗ vỗ cái bàn, làm phía dưới đang ở chơi đùa cùng làm bài tập học sinh nhìn về phía hắn, Kha Thời Giai kích động nói: “Các bạn học! Các bạn học! Chúng ta muốn tới tân đồng học!”

Kha Thời Giai như vậy một kêu, lớp học tất cả mọi người lực chú ý đều bị hắn hấp dẫn đi qua, sôi nổi hỏi hắn tân đồng học trông như thế nào, nam sinh vẫn là nữ sinh, Alpha vẫn là Omega.

“Là cái nam sinh, mặt khác ta cũng không biết, liền thấy cái bóng dáng, phỏng chừng hạ tiết khóa liền phải tới, chờ mong đi!” Kha Thời Giai ôm toán học sách bài tập phát đi xuống, rất nhiều người đều còn đang hỏi hắn tân đồng học đẹp hay không đẹp.

“Đừng hỏi đừng hỏi, nhân mã thượng liền phải tới.” Kha Thời Giai đi đến đếm ngược đệ nhị bài cửa sổ bên cạnh kia một loạt, đem sách bài tập đưa cho ngồi ở vị trí thượng nam sinh.

“Sở ca, muốn tới tân đồng học ngươi như thế nào một chút phản ứng cũng không có?”

—————*——————–

Truyện Học Bá Hôm Nay Chọc Đến Tiểu Nãi Bao Rồi Sao của tác giả Lê Tô kể về Nguyễn Tinh Thư là học sinh mới chuyển trường tới đây.

Mọi người đều cảm thấy bạn học mới vừa là Omega nhỏ nhắn đáng yêu, tính tình e thẹn, ngại ngùng kia,...

thật là siêu dễ thương, khiến người khác nhìn chỉ muốn lại gần, bảo vệ che chở.Không ai tin tưởng lý do Nguyễn Tinh Thư chuyển trường tới đây là vì đánh nhau cho đến một hôm, các bạn nghe được giáo bá [Đại ca trường] gọi cậu Omega vị trà nho kia là "Đại ca!"Mà Sở Hạc Châu đối với Nguyễn Tinh Thư cũng là ấn tượng y hệt các bạn học khác, cảm thấy cậu nhỏ này vừa ngoan vừa đáng yêu, trắng trắng mềm mềm, như bánh bao nhỏ thơm sữa, nhìn cực kì vô hạiSau đó, anh vô tình thấy nhóc kia đánh người, Sở Hạc Châu nghi ngờ chính mình, vì cái gì mình lại cảm thấy cậu nhóc này vô hại?Lúc ban đầu Sở Hạc Châu ôm tâm tư đùa giỡn Nguyễn Tinh Thư, cuối cùng lại là chính mình càng lún càng sâu.Sở sói xám từng bước ép sát Nguyễn thỏ nhỏ, bình tĩnh dụ cậu nhảy vào cái bẫy mà mình đã dựng lên. "Tin tức tố của tôi là mùi rượu, tin tức tố của cậu là vị nho, hợp lại với nhau chính là rượu nho, đây quả thực chính là định mệnh.""Nhưng tôi, tôi là trà nho." " Vậy đó sẽ là rượu hương trà nho, không khác nhau."Sau đó Sở Hạc Châu lại chọc hai cái má nhỏ lúm đồng tiền của Nguyễn Tinh Thư làm cho cậu cười."Em cười một chút, tôi liền muốn đem cả thế giới này cho em."Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Có Lẽ Tôi Là Một Nhân Ngư Giả hoặc Cẩn Nhiên Ký

Thân mời các bạn đọc tiếp - SSTRUYEN

Edit by Bất Tương Lộ ▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸Vưu Trĩ An bị tiếng hít khí của Phó Viên Tấn đánh thức, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nháy mắt mở to hai mắt nhìn, một chút buồn ngủ đều không có.Y thấy cái gì?!!Người ngồi cùng bàn với y! Một Omega mềm như bông lại chủ động để một Alpha ngửi tin tức tố của mình?Sở Hạc Châu nhịn không được bật cười, khóe miệng mang theo ý vị không rõ tươi cười nhìn Nguyễn Tinh Thư, cố tình đứa nhỏ ngốc Nguyễn Tinh Thư này còn ngây ngốc xem không hiểu, không rõ khóe miệng Sở Hạc Châu cười là có ý tứ gì.Vưu Trĩ An thật sự là nhìn không được, vươn một tay ôm cổ Nguyễn Tinh Thư, để cậu dựa vào trong lồng ngực mình.“Sở Hạc Châu, cậu thân là một Alpha không thể có bất hòa với Omega lại đi so đo chứ?” quan hệ Vưu Trĩ An với Sở Hạc Châu vẫn luôn tính là không tồi, ở bên người Sở Hạc Châu Omega duy nhất có thể tới gần Sở Hạc Châu cũng chỉ có Vưu Trĩ An.Rất nhiều thời gian khác Omega lẫn Beta đều muốn nhờ Vưu Trĩ An giúp bọn họ dùng phương thức đưa thư tình để liên lạc hoặc là làm người trung gian* gì đó, nhưng mà Vưu Trĩ An mặt mày một lệ, thời điểm áp tin tức tố xuống hoàn toàn không giống như là Omega.[*Nguyên văn là "đáp cái tuyến" nên cũng không biết edit sao, ý của nó đại loại chắc là muốn Vưu Trĩ An làm bà mối á.]Tin tức tố của Omega ôn nhu, mang theo tính trấn an, còn tin tức tố của Alpha lại là mang theo tính công kích người khác, cũng không biết vì sao Vưu Trĩ An là một Omega, tin tức tố lại có chứa tính công kích.“Hừ.” trong lỗ mũi Sở Hạc Châu nhẹ nhàng phát ra một tiếng hừ, cũng không phản bác Vưu Trĩ An, ý tứ trong ánh mắt nhìn Nguyễn Tinh Thư lại có chút thay đổi.Này cũng không phải là hắn đi khi dễ một Omega nhỏ, rõ ràng là tự mình đưa tới cửa.Giữa trưa Nguyễn Tinh Thư cùng Vưu Trĩ An cùng đi ăn cơm trưa, lúc trở lại phòng học phát hiện chính mình trong ngăn kéo kẹp một tờ giấy nhỏ, Nguyễn Tinh Thư đi tới nhìn thoáng qua, bên trên viết muốn Nguyễn Tinh Thư đi lên sân thượng chờ, chỉ được đi một mình.Nguyễn Tinh Thư mặt đầy khó hiểu, mím môi một chút, hai cái má lúm đồng tiền nhỏ phồng phồng.Nguyễn Tinh Thư cũng không biết là ai, vậy thật sự ngây ngốc một mình đi lên sân thượng khu dạy học, vừa mới bước lên, cửa phía sau đã bị đóng lại, Nguyễn Tinh Thư quay đầu lại thấy nam bị cậu đánh ngất xỉu buổi tối ngày hôm đó, chẳng qua hiện tại chỉ có ba người, buổi tối hôm đó có năm.“Được a! Rốt cuộc mày cũng tới một mình, để tao xem lần này mày làm sao, buổi tối hôm đó có thể ở thế thượng phong, thừa dịp bọn tao uống say nên mới xuống tay được đúng không, chưa thấy Omega nào tâm địa độc ác như mày, sau này sẽ không ai thèm!"Tên bị Nguyễn Tinh Thư đá cổ kia, cũng chính là Liêu Triệu Tạ, nói với Nguyễn Tinh Thư giống như là lừa gạt trẻ nhỏ, trên tay còn cầm cây gậy gỗ gõ xuống lòng bàn tay.Hai nam sinh đứng ở bên cạnh Liêu Triệu Tạ cuối cùng lúc ban ngày thấy rõ ràng Nguyễn Tinh Thư, nhịn không được chép chép miệng, không phải, cho dù là Omega đánh người lợi hại như vậy bọn họ cũng muốn, loại này vừa vặn chính là khẩu vị của bọn họ a!“Ồ.” Nguyễn Tinh Thư ngoan ngoãn gật gật đầu, giống buổi tối ngày đó cởi áo khoác cởi, lần này Liêu Triệu Tạ không còn cho rằng Nguyễn Tinh Thư là cố ý muốn câu dẫn gã.“Xì*, hư hư hư, hư trương thanh thế**, có tin hôm nay tao sẽ đánh dấu mày không!” Liêu Triệu Tạ vừa nhìn thấy Nguyễn Tinh Thư đem áo khoác cởi, trên người thương liền ở ẩn ẩn làm đau, liền nói chuyện đều không nhanh nhẹn, còn lui về phía sau hai bước.[*Nguyên văn là 艹 [cao]: bộ thảo, có ý là khinh thường cũng có ý là lo lắng không yên, ở đây chắc là vừa khinh thường vừa sợ.**Nguyên văn là 虛張聲勢 [ Xūzhāngshēngshì] cố ý làm bộ phô trương thanh thế, để dọa nạt người khác.]Liêu Triệu tạ nói xong câu đó mới phát hiện tuyến thể của mình bị thương, gần nhất trong một tháng tận lực không thể phóng thích tin tức tố, vừa mới ở trong WC của năm hai phóng thích một chút, đau nửa ngày."Mày, đi dẫn dụ nó động dục.” Liêu Triệu Tạ đẩy bam sinh bên người nam sinh qua, nam sinh kia nhìn Omega tinh xảo trước mặt này không nhịn được thả tin tức tố ra, là một cổ mùi hương trứng gà.Nguyễn Tinh Thư không nhịn được nhíu nhíu mày, lui về phía sau hai bước, tuy rằng nói mùi hương rất khó nghe, nhưng mà tin tức tố của Alpha đối với Omega mà nói thực muốn mạng.Đột nhiên một cổ mùi hương vị Tequila chanh nhàn nhạt bay lại, hoàn toàn ngăn chặn mùi trứng gà kia.- --------------*-------------------- Chương này edit lâu nhất từ hồi mở hố, không phải vì nó dài hay khó đâu, vì tui lười đấy:>>>.


Page 2

Mùi hương thật ôn hòa, từ trước đến nay Nguyễn Tinh Thư cũng không biết, nguyên lai loại rượu mạnh như Tequila này cũng có lúc ôn nhu.Nguyễn Tinh Thư lập tức xuống tay, vừa rồi còn nghĩ trực tiếp đánh có hơi quá mức hay không, nhưng mà đối mặt mấy tên thiếu đánh trước mặt, Nguyễn Tinh Thư nhăn nhăn cái mũi nhỏ tinh xảo mượt mà, cậu quyết định vẫn là thô bạo một chút cũng được.Nguyễn Tinh Thư một quyền đi xuống, mũi của Liêu Triệu Tạ đau nhức, Liêu Triệu Tạ che mũi lại."Lão tử thảo*, con mẹ nó! ! " tiếng của Liêu Triệu Tạ đột nhiên ngừng lại, nhìn máu mũi trên tay, không dám tin tưởng nhìn Nguyễn Tinh Thư, đôi mắt lật rồi ngất đi.[*Đã giải thích ở chương 13]Mặt khác hai người thấy lão đại đã hôn mê, khó xử nhìn Nguyễn Tinh Thư, sau đó hai người liếc nhau, nâng Liêu Triệu Tạ dậy đưa đi.Nguyễn Tinh Thư vẫy vẫy tay, nhìn thoáng qua trên khớp xương sưng đỏ, nhặt đồng phục bỏ ở trên mặt đất chỉnh chỉnh tề tề mặc vào, vừa chuyển đầu liền thấy Sở Hạc Châu ôm ngực dựa vào ven tường cười như không cười nhìn cậu.Màu đỏ ửng lặng lẽ bò lên trên gương mặt Nguyễn Tinh Thư, đến mức tai cũng đỏ lên, mắt nai dời đi, giống như là một con nai con bị bắt được đang hoảng loạn.Nguyễn Tinh Thư như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ bị Sở Hạc Châu thấy, cái này vì sao lại bị Sở Hạc Châu nhìn thấy, cậu đánh nhau.Ở Sở Hạc Châu trước mặt vừa nãy một quyền kia của Nguyễn Tinh Thư căn bản là không tính là đánh nhau, nhưng mà một quyền kia của Nguyễn Tinh Thư thật sự làm Sở Hạc Châu kinh ngạc.Thì ra tiểu bạch thỏ thật sự sẽ cắn người."Dễ ngửi sao? Lúc nãy." Sở Hạc Châu tới gần Nguyễn Tinh Thư, mùi hương Tequila chanh càng ngày càng mãnh liệt, tin tức tố của Nguyễn Tinh Thư lập tức bắt đầu kịch liệt đáp lại.Được đáp lại khiến Sở Hạc Châu cảm giác chính mình sắp không khống chế được tin tức tố của mình, quả nho mềm mại ngọt ngào, làm cho người muốn cắn một ngụm vào trong miệng, Sở Hạc Châu nhìn Nguyễn Tinh Thư bằng ánh mắt sâu thẳm.Nguyên nhân Sở Hạc Châu thả ra tin tức tố chính là muốn biết tin tức tố của Nguyễn Tinh Thư rốt cuộc có phải có thể ảnh hưởng mình hay không, hiện tại đã biết.Trăm phần trăm có thể.Nguyễn Tinh Thư bị Sở Hạc Châu tin tức tố huân choáng váng, khuôn mặt đỏ rực, trong ánh mắt chứa lệ quang nhìn Sở Hạc Châu, môi hơi hơi nhấp, mang theo ánh nước, muốn âu yếm.Sở Hạc Châu hung hăng nhéo chính mình một cái, đúng là điên rồi.Sở Hạc Châu lấy ra thuốc ức chế từ trong túi ném vào trong lòng ngực Nguyễn Tinh Thư, bước chân lui về phía sau vài bước, thu hồi tin tức tố của mình, để Nguyễn Tinh Thư tự mình bình phục một chút, hắn cũng không nghĩ kích thích Nguyễn Tinh Thư quá độ, làm cho cậu động dục."Phun đi, toàn thân cậu hiện tại đều là mùi nho." Sở Hạc Châu nghe mùi nho trong không khí, ngọt thơm không ngấy, ngọt lịm, nhè nhẹ từng đợt từng đợt, làm người khác không có cách nào xem nhẹ.Nguyễn Tinh Thư vươn tay bắt lấy bình thuốc ức chế, giơ tay phun trên cổ mình, che lấp một thân mùi nho kia.Mặt Nguyễn Tinh Thư hiện tại vẫn còn hồng, đầu ngón tay cũng phiếm hồng, mềm mại cầm thuốc ức chế, khuôn mặt tinh tế nhỏ xinh ngoan ngoãn nhu thuận.Sở Hạc Châu nâng bước đi tới bên cạnh Nguyễn Tinh Thư, nhịn không được nói một câu: "Thật đúng là quả nho."Vừa hồng vừa ngọt vừa mềm, đúng là không phụ mùi hương tin tức tố của hắn.Sau khi Sở Hạc Châu rời khỏi, chân Nguyễn Tinh Thư mềm nhũn, thiếu chút nữa té ngã, Nguyễn Tinh Thư sờ sờ gương mặt của mình, giống như là phát sốt, tay chạm vào rất nóng, không cần nhìn gương Nguyễn Tinh Thư cũng biết hiện tại chính mình là bộ dáng gì.Nguyễn Tinh Thư nhịn không được hít hít mũi, trên thuốc ức chế có mùi hương Tequila chanh của Sở Hạc Châu, người giống hắn, mạnh mẽ bá đạo cường ngạnh, nhưng lại mang theo một chút ngây ngô..


Page 3

Nguyễn Tinh Thư về tới phòng học cũng không dám nhìn Sở Hạc Châu, ngồi ở chỗ mình, cúi đầu không biết viết cái gì, lộ ra gáy cổ trắng tinh, Sở Hạc Châu chống cằm, nhìn gáy Nguyễn Tinh Thư, giống như có thể nghe được gáy Nguyễn Tinh Thư tỏa ra mùi hương thơm ngọt.Sở Hạc Châu dùng đầu lưỡi chạm chạm quai hàm, yên lặng đem dục vọng nhịn xuống.Sở Hạc Châu, làm người đi!Nguyễn Tinh Thư kết thúc một buổi trưa, đầu cũng không dám quay lui sau này một chút, không hiểu vì sao không muốn nhìn thấy Sở Hạc Châu, không phải cảm thấy hắn như thế nào, chỉ là cảm thấy ngượng ngùng, sự tình phát sinh ở trên sân thượng lúc giữa trưa, làm Nguyễn Tinh Thư không dám đối mặt với Sở Hạc Châu.Vưu Trĩ An nhìn bầu không khí kỳ quái của hai người kia, cũng không nói gì, còn Phó Viên Tấn bên này thần kinh thô đại ngốc tử ngay cả phát hiện cũng không có, một mình xem di động cười khanh khách.Sở Hạc Châu nghe tiếng cười của Phó Viên Tấn, một quyền đặt xuống thanh âm của Phó Viên Tấn, đột nhiên đã không có một tiếng nào nữa, im lặng.Tiết tự học buổi tối là thầy Trần, Nguyễn Tinh Thư vừa nhìn thấy vật lý lão sư đầu muốn to lên, đặc biệt là trên tay thầy Trần còn ôm một chồng bài thi vật lý."Các bạn học a! Các bạn học! Thầy không dễ dàng tìm cho tới cho các bạn một bộ bài thi để làm! Là bài thi cấp thành phố năm trước! Tới, hôm nay cho các em làm thử." Thầy Trần để đại diện tiết vật lý phát bài thi xuống, mặt mỉm cười nhìn bọn họ."Mẹ nó*, lại làm bài kiểm tra, thầy Trần điên rồi sao." Phó Viên Tấn nhận được bài thi vẫn luôn lẩm nhẩm lầm nhầm đang nói chuyện, mắt nhỏ của thầy Trần nhíu lại, nhìn về phía Phó Viên Tấn, Sở Hạc Châu bị Phó Viên Tấn nháo đến mức không còn kiên nhẫn, nắm tay hung hăng đập lên bàn một cái, không chỉ là Phó Viên Tấn yên lặng, toàn bộ phòng học đều yên lặng.[*nguyên văn 我去 [wǒ qù], gần nghĩa với nhĩ muội]Thầy Trần nhịn không được gật gật đầu, quả nhiên vẫn là chỉ có lớp trưởng mới có thể quản lý bọn họ.Ở trong lớp học, ngoại trừ Sở Hạc Châu can thiệp bọn họ mới có thể ngoài mặt yên tĩnh, nữ lớp trưởng và thầy Trần nói gì cũng vô dụng, vẫn sẽ luôn nói thì thầm.Quan trọng nhất chính là sợ hãi Sở Hạc Châu giương mắt nhàn nhạt thoáng nhìn qua người, Sở Hạc Châu nói qua, mặc kệ là nam hay nữ, là A hay là O, chỉ cần chọc tới hắn, đều bị đánh.Sau khi Nguyễn Tinh Thư nhận được bài thi liền cảm thấy cả người không muốn hoạt động, quá tuyệt vọng, vì cái gì vật lý luôn là thứ cậu không qua được? Lúc này mới chuyển tới chưa đến ba ngày, hai ngày hơn, liền phải làm kiểm tra vật lý.Mắt nai ngập nước của Nguyễn Tinh Thư nhìn Vưu Trĩ An, nhìn đến mức tâm Vưu Trĩ An cũng muốn nhũn.Vưu Trĩ An nhịn không được hạ thấp thanh âm nói: "Như thế nào? Không biết làm?""Vật lý thì không, môn khác tớ đều khá tốt, vật lý không được." đầu ngón tay mềm mại của Nguyễn Tinh Thư chọc chọc bài thi, vẻ mặt u oán, gương mặt nhăn thành một đống."Được rồi, đợi chút nữa cậu xem của tớ." Vưu Trĩ An nhịn không được sờ sờ đầu tóc Nguyễn Tinh Thư, thấy đôi mắt cậu ngay lập tức phát sáng, tâm tình của mình cũng tốt lên, cảm giác Nguyễn Tinh Thư như là một con mèo Omega, mềm mại, thích cùng người làm nũng, thấy ăn ngon, đôi mắt cọ một chút liền sáng."Cậu trước kia không được nhìn sao?" Vưu Trĩ An nhìn Nguyễn Tinh Thư cái này ngoan ngoãn tiểu bộ dáng, như là trước nay đều không có xem qua người khác giống nhau."Không có, bọn họ đều sẽ không cho." Nguyễn Tinh Thư bĩu môi, ở trong trường học tư lập, người khác chỉ biết quản chính mình, sẽ không quản bạn thế nào, không biết thì không biết, cho bạn xem càng không thể.Vưu Trĩ An cảm giác được ngữ khí Nguyễn Tinh Thư đột nhiên mất mát đi xuống, lập tức chuyển đề tài: "Kỳ thật cậu có thể xem của nhị Hạc, vật lý của cậu ấy vẫn luôn là trọn điểm, từ cao nhất đến cao nhị vẫn luôn như thế, thầy Trần thích nhất cậu ấy, nhiều lần khích lệ nhị Hạc."Đôi mắt Nguyễn Tinh Thư lóe lóe, vội vàng lắc đầu, cậu, cậu mới không cần xem Sở Hạc Châu, một cái Alpha, như thế nào, sao lại có thể cố ý để Omega ngửi tin tức tố, thật, thật là xấu.May mắn cho Nguyễn Tinh Thư là không nói những lời này ở trước mặt Sở Hạc Châu, nếu không Sở Hạc Châu cũng không dám bảo đảm, hắn còn có thể hay không làm người..


Page 4

Tiết bốn tự học buổi tối, lão Trần cho thời gian hai tiết thêm một tiết ngoài giờ cho bọn họ làm bài thi, Nguyễn Tinh Thư xem không hiểu cũng sẽ không làm, trong phòng học đại đa số người đều cúi thấp đầu, bút trên tay không ngừng chuyển động.Nguyễn Tinh Thư nhìn trong chốc lát sau đó chịu đựng không nổi, đầu hơi cúi một chút, Sở Hạc Châu làm xong bài thi ngẩng đầu uống nước trong lúc vô tình thấy động tác của Nguyễn Tinh Thư, trong mắt nhịn không được hiện ra một chút ý cười.Bởi vì Sở Hạc Châu nhìn chăm chú Nguyễn Tinh Thư một lúc lâu, thầy Trần chú ý tới Nguyễn Tinh Thư đang ngủ gà ngủ gật, đeo mắt kính lên, đứng ở trên bục giảng nhìn đầu nhỏ Nguyễn Tinh Thư không ngừng gục xuống."Khụ khụ khụ!" Thầy Trần ho khan một tiếng dọa tỉnh Nguyễn Tinh Thư đang ngủ gà ngủ gật, Nguyễn Tinh Thư lập tức cầm lấy bút trên bàn giả vờ viết."Em, nam sinh ở phía trước Sở Hạc Châu kia, đứng lên." Lão Trần chìa ra một ngón tay, chỉ vào phía trước Sở Hạc Châu......!Nguyễn Tinh Thư.Nguyễn Tinh Thư bưng một khuôn mặt đau khổ, vừa mới định đứng lên, Sở Hạc Châu vươn chân kéo một chút ghế dựa Nguyễn Tinh Thư, Nguyễn Tinh Thư lại ngã trở về trên ghế."Phía trước tôi, không nghe thấy sao?"Thanh âm Sở Hạc Châu vững vàng nói, ngón tay gõ gõ bàn, Sở Hạc Châu kia một liệt ngồi ở Sở Hạc Châu phía trước người, ngoại Nguyễn Tinh Thư toàn bộ đều đứng lên.Lão Trần nhìn thoáng qua đám học sinh đứng lên, lại nhìn nhìn Sở Hạc Châu, tay cầm thước dạy học run run một chút, Nguyễn Tinh Thư sợ tới mức run rẩy, thầy Trần sợ hãi cầm thước dạy học muốn lao xuống tới đánh người."Được rồi, ngồi xuống hết đi, còn bạn kia, đừng ngủ!" Thầy Trần đối với Sở Hạc Châu hoàn toàn không có biện pháp làm gì được hắn, nhưng hắn lại thích cố tình như thế, nhìn ra được Sở Hạc Châu thiên vị nam sinh phía trước hắn kia, chỉ có thể từ bỏ.Chuông tan học kêu một tiếng vang lớn, thầy Trần cho đại diện lớp đi thu bài thi, Nguyễn Tinh Thư cũng xem xong bài làm của Vưu Trĩ An, hai người tách ra đưa cho đại diện."Sở Hạc Châu, đi với thầy." Lão Trần ngón tay chỉ, làm Sở Hạc Châu đi theo ông vào văn phòng.Tiếng thầy Trần nói âm vừa nói ra, Nguyễn Tinh Thư liền quay đầu nhìn Sở Hạc Châu, một bộ kinh hoảng, đáng thương hề hề, sợ Sở Hạc Châu sẽ bị mắng.Sở Hạc Châu nhịn không được vươn tay nhéo mặt Nguyễn Tinh Thư một cái, nâng bước rời khỏi phòng học, quả nhiên, xúc cảm không tồi."Yên tâm đi, thầy Trần thích nhất Sở ca, sẽ không làm gì cậu ấy, đừng lo lắng." Phó Viên Tấn nhìn bộ dạng đáng thương kìa của Nguyễn Tinh Thư, đến mức tâm hắn cũng ngứa, khi nào tiểu O như vậy mới đến với hắn a! Sở Hạc Châu đi vào văn phòng, thấy thầy Trần mang theo ánh mắt đánh giá nhìn Sở Hạc Châu..Ngôn Tình Tổng Tài"Thầy Trần kêu em chuyện gì?" Sở Hạc Châu nhàn nhã ngồi ở trên ghế đối diện thầy Trần, môi mỏng mím một chút."Em có phải yêu đương hay không, thầy nói cho em biết, em hiện tại đang ở thời điểm rất tốt, ngàn vạn không thể đủ yêu đương, em phải biết rằng năm hai là thời điểm quan trọng nhất để đặt nền móng, một khi yêu đương có thể cái gì đều huỷ hoại, Omega mới chuyển đến kia đúng là rất đẹp, nhưng là về sau vào đại học, so với này còn có càng nhiều người tốt hơn, em phải khống chế được chính bản thân em." Lão Trần vừa mở miệng chính là miệng đầy tâm linh canh gà*, có lẽ phải nói là tâm linh độc canh**? [*Nguyên văn "心灵鸡汤" [xīnlíng jī tāng].Là một đoạn văn hay lời nói có tác dụng an ủi tinh thần, tăng cường động lực [truyền cảm hứng].Nhịp sống gấp gáp trước mắt đôi lúc cũng cần loại "nghệ thuật ngôn ngữ trị liệu" như này khích lệ.[Nguồn: Baidu] **Nguyên văn "心灵毒汤" [xīnlíng dú tāng] - đầy đủ là "心灵毒鸡汤" [tâm linh canh gà độc].Về mặt hình thức thì giống vói tâm linh canh gà nhưng trên thực tế là nói trúng tim đen, phản ánh một vấn đề gì đó hoặc là có nội dung tiếp thị lừa đảo.] Sở Hạc Châu nghĩ nghĩ, so với Nguyễn Tinh Thư còn có càng nhiều tốt hơn? Giống như chưa nhìn thấy qua, Omega với Beta bộ dáng gì Sở Hạc Châu chưa thấy qua, loại tinh xảo đáng yêu giống Nguyễn Tinh Thư này, thật ra chưa thấy qua.Sở Hạc Châu lung tung gật đầu, đáy mắt có ý không kiên nhẫn, lão Trần nhìn Sở Hạc Châu gật đầu liền thả hắn chạy, Sở Hạc Châu mới từ văn phòng trở lại cửa phòng học, liền thấy mấy Alpha của lớp Bảy tầng dưới còn có Alpha lớp khác đứng ở cửa sau lớp Một."Sở ca!" Phó Viên Tấn đứng ở đầu bên ngoài thấy Sở Hạc Châu đã trở lại, lập tức mở ra hai tay hướng tới Sở Hạc Châu chạy tới, muốn cho Sở Hạc Châu một cái ôm đầy tình yêu, sau đó bị Sở Hạc Châu một quyền đi qua, ý niệm này hoàn toàn đánh mất."Đây là làm sao vậy?" Sở Hạc Châu dùng cằm hất vào giữa đám người, nhíu nhíu mày kiếm, mắt phượng mang theo ý xem náo nhiệt."Nga, đúng rồi, có người tới thổ lộ với tiểu Tinh Thư, không tồi a! Mới chuyển tới hai ngày liền có người thổ lộ." Phó Viên Tấn là một là một người thần kinh thô, đương nhiên không nhìn thấy Sở Hạc Châu sau khi nghe xong lời này cảm xúc muốn xem náo nhiệt ở đáy mắt hoàn toàn biến mất..


Page 5

Xung quanh chóp mũi vẫn luôn có mùi hương Tequila nhàn nhạt, giống như là trấn an Nguyễn Tinh Thư, rất ôn nhu, tinh tế bao bọc lấy Nguyễn Tinh Thư, cổ mùi hương vị nho ngọt ngào kia của Nguyễn Tinh Thư đáp lại Sở Hạc Châu.Loại tin tức tố tương thích này đáp lại sẽ làm hai người đều cảm giác được rất thoải mái, huống chi Sở Hạc Châu vẫn luôn có ý thức dùng tin tức tố trấn an Nguyễn Tinh Thư, Nguyễn Tinh Thư thoải mái nhắm dần hai mắt, đầu nhỏ vẫn luôn không ngừng gục.Sở Hạc Châu trong lúc vô tình nghiêng đầu thấy động tác nhỏ của Nguyễn Tinh Thư, quả thực là rất đáng yêu, Sở Hạc Châu tới gần Nguyễn Tinh Thư, đúng lúc xe vừa rẽ, Nguyễn Tinh Thư liền nhẹ nhàng dựa vào đầu vai Sở Hạc Châu.Sở Hạc Châu ngửi thấy bên người truyền tới mùi hương tin tức tố ngọt ngào, khóe miệng liền không ngừng cười."Đường vòng, đi đường phía đông thành phố." Sở Hạc Châu vươn tay gõ gõ đệm, tài xế gật gật đầu, thiếu gia hạ lệnh anh chỉ có thể chấp hành.Từ phía đông thành phố đi vòng qua, vốn dĩ có thể hai mươi phút đến, hiện tại phải bốn mươi phút mới có thể đến.Tài xế là Beta, không nghe được bất cứ mùi vị tin tức tố gì, nên tất nhiên là không biết thú vui của Sở Hạc Châu.Nguyễn Tinh Thư ngủ nên là không biết trong bụng Sở Hạc Châu đang xoắn xuýt, ngủ rất say sưa, tin tức tố không chịu khống chế bị Sở Hạc Châu dẫn dắt.Toàn bộ xe đều là mùi Tequila chanh của Sở Hạc Châu, bao bọc lấy mùi nho thơm ngọt, hai loại hương vị đan xen ở bên nhau, tài xế khó xử nhìn trí năng trong xe nhắc nhở, tin tức tố bên trong xe đã trở nên rất nhiều.Tài xế cảm thấy chính mình rất khó khăn, anh làm sao dám nói a!Anh chỉ là Beta, cái gì cũng nghe không thấy, đều là dựa vào trí năng trong xe nhắc nhở.Hiện tại gặp phải tình huống này, chẳng lẽ lại nói với đại thiếu gia, mau mau thu tin tức tố của cậu, bằng không sau khi đưa người về đến nhà, cha mẹ người ta ngửi được một thân mùi tin tức tố Alpha này phải làm sao bây giờ.Tài xế sắp xếp một chút từ ngữ, mở miệng nói: "Thiếu gia, tin tức tố của cậu quá nhiều, chút nữa bạn học nhỏ này về nhà! ! "Phần sau tài xế nói không nói ra, Sở Hạc Châu đã hiểu được tài xế là có ý tứ gì.Sở Hạc Châu mày nhíu chặt, phát hiện sự tình cũng không đơn giản, vươn tay với tài xế.Tài xế:???"Cho tôi một bình thuốc ức chế." Sở Hạc Châu làm như đó là đương nhiên.Tài xế nghiến răng nghiến lợi, anh là Beta, muốn thuốc ức chế cái gì! Này không phải cố ý khi dễ người sao?Năm phút sau đó, tài xế nhận mệnh dừng xe đi vào một cửa hàng mua một lọ thuốc ức chế.Sở Hạc Châu nhận lấy nhìn thoáng qua, đột nhiên nhướng mày, nhìn về phía tài xế bằng ánh mắt đầy thâm ý."Anh thật sự là Beta sao?" Sở Hạc Châu dùng ánh mắt hoài nghi nhìn, một Beta cư nhiên vừa vặn mua cho hắn một bình mùi rượu chanh, này không phải vừa vặn giống một nửa mùi hương của hắn sao?"Cam đoan không giả!" Tài xế hiện tại không ngừng nghiến răng nghiến lợi, vẫn còn tức ngứa răng, đến hiện tại vẫn phải hoài nghi giới tính thứ hai có phải Beta hay không, anh rất muốn để cho vị đại thiếu gia này thò mũi tới, ngửi ngửi! Thử xem có hương vị tin tức tố gì hay không.Nếu nói anh là A hoặc là O, thì vừa rồi tin tức tố của hai người phía sau kia, đã có thể khiêu khích làm cho anh động dục."Ồ." Tiếng ồ này của Sở Hạc Châu mang theo bán tín bán nghi, tài xế dẫm chân ga đi, anh còn nói thêm câu thì mình chính là cẩu!"Đúng rồi, anh kết hôn chưa?" Sở Hạc Châu nhìn thoáng qua ngủ say Nguyễn Tinh Thư, đột nhiên lại nhớ tới một việc."Con cũng có luôn rồi." Tài xế vừa nói xong hận không thể cho chính mình một cái tát, mẹ nó! Ngốc cẩu!Sở Hạc Châu lúc này mới yên tâm, đem thuốc ức chế phun lên người Nguyễn Tinh Thư, tài xế nhìn dáng vẻ kia của Sở Hạc Châu, lại giống như nhìn đứa nhỏ dựa vào trong lòng ngực hắn kia, anh cũng đã hơn ba mươi tuổi! Có biến thái cũng sẽ không như vậy, thích một đứa nhỏ còn nhỏ hơn mình mười mấy hai mươi tuổi!Tài xế lái xe đưa Nguyễn Tinh Thư đến hàng rào cửa biệt thự, bên trong biệt thự đen như mực, một chút ánh đèn cũng không có, Sở Hạc Châu nhẹ nhàng chạm chạm gương mặt Nguyễn Tinh Thư, mềm như bông, giống như là thạch trái cây, gương mặt đang ngủ ửng hồng, Sở Hạc Châu nhịn không được lại nhéo vài cái.Nguyễn Tinh Thư bị Sở Hạc Châu nhéo tỉnh, chưa kịp tỉnh táo ngây ngốc nhìn Sở Hạc Châu, cặp mắt kia của Sở Hạc Châu như muốn hút cậu vào, Nguyễn Tinh Thư hậu tri hậu giác mới phản ứng lại, cuối cùng đỏ mặt dời tầm mắt.Đáy mắt Sở Hạc Châu xẹt qua một tia ý cười, giây tiếp theo khôi phục bình thường, cúi đầu nói với Nguyễn Tinh Thư: "Tới rồi."Nguyễn Tinh Thư lúc này mới phát hiện đã tới cửa nhà rồi, lập tức bối rối xách cặp sách xuống xe, Sở Hạc Châu xuống xe từ bên kia, dựa vào cửa xe, nhìn Nguyễn Tinh Thư."Cảm ơn." Nguyễn Tinh Thư khom người về phía Sở Hạc Châu, Sở Hạc Châu hơi hơi gật đầu, nhìn Nguyễn Tinh Thư chạy chậm đi vào, sau khi biệt thự sáng đèn mới rời đi.Sở Hạc Châu duỗi chân dài, quần đồng phục cũng che không được chân dài của Sở ca, chân Sở Hạc Châu hơi rung, ngón tay gõ lên đùi, hơi nhướng mày, nhìn thoáng qua tài xế."Anh đã từng ngửi qua hương trà nho chưa?" Sở Hạc Châu nhớ tới mùi hương mềm mại ngọt ngào phát ra từ trên tuyến thể của đứa nhỏ kia."Không có, nho từng ngửi qua, trà cũng từng ngửi qua, trà nho thì không, hai loại hương vị này phối hợp lại, chỉ sợ có chút kỳ quái đi, hẳn là không dễ ngửi." Tài xế đơn thuần cho rằng Sở Hạc Châu nói chính là ăn trái cây, uống trà."Hừ, không có một chút trình độ thưởng thức." Sở Hạc Châu hừ một tiếng, mặt đầy ý ghét bỏ, mắt phượng hơi híp lại, trong ánh mắt cũng mang theo ý ghét bỏ.Động tác của tài xế nháy mắt cứng đờ, anh không có trình độ thưởng thức? Không phải, trà nho còn muốn trình độ thưởng thức cái gì.Sở Hạc Châu nghĩ tin tức tố Nguyễn Tinh Thư dễ ngửi như vậy, vừa ngọt vừa thơm, tài xế vậy mà lại nói hẳn là không dễ ngửi, ngoại trừ nói anh ta không có trình độ thưởng thức, Sở Hạc Châu cũng không biết khinh bỉ anh ta như thế nào.Tài xế muốn xin đổi người đón, anh có thể đi đón những người khác của Sở gia hay không, để một tài xế khác tới đón Sở Hạc Châu.Sở Hạc Châu về đến nhà, ba nhỏ của mình ngồi xem TV say sưa, trong nhà Sở Hạc Châu là Omega ba nhỏ cùng Alpha ba ba, AO truyền thống, Sở Hạc Châu với Omega ba nhỏ một chút giống cũng không có, lại cực kỳ giống Alpha ba ba.Mặc kệ là khí chất hay là bề ngoài đều rất giống, bề ngoài của ba nhỏ thật ra một chút cũng không có di truyền.Sở Hạc Châu cảm thấy may mắn là không có di truyền, bằng không, lỡ như lại không cẩn thận di truyền đến chỉ số thông minh, ngốc thành thế kia là bộ dáng gì.Omega tiểu ba bị Alpha sủng thiên chân vô tà*, cái gì cũng không biết, so với Nguyễn Tinh Thư còn muốn ngốc hơn.[*sủng lên trời]"Châu Châu con về rồi!" Omega Tạ Nghênh Nam quay đầu nhìn Sở Hạc Châu, vẫy tay gọi Sở Hạc Châu đi qua.Sở Hạc Châu buông cặp sách đến bên cạnh Tạ Nghênh Nam, trong nháy mắt Sở Hạc Châu ngồi xuống kia, Tạ Nghênh Nam liền nghe được một cổ mùi hương tin tức tố của Omega từ trên người hắn.Alpha tin tức tố đều là mạnh mẽ ham muốn chiếm đoạt cường đại, chỉ có Omega tin tức tố là ôn nhu mang theo tính trấn an."Bảo bối, con có phải là! ! Yêu đương hay không?" trong đầu Tạ Nghênh Nam đột nhiên nảy ra một suy nghĩ..


Page 6

Sở Hạc Châu dựa ở trên tường, hai tay nhét vào trong túi, không chút để ý nhìn, mắt phượng mang theo tầng sương mỏng lạnh."Cậu cảm thấy tiểu Tinh Thư có thể đáp ứng hay không?” Phó Viên Tấn dùng khuỷu tay chọc chọc Sở Hạc Châu, dò hỏi hắn.“Tôi làm sao biết được.” Sở Hạc Châu đẩy Phó Viên Tấn ra, đi qua hướng bên kia, đứng ở bên ngoài đám người kia.“Nhường một chút.” Sở Hạc Châu cau mày, lông mi dài thẳng nâng nâng, trong mắt hiện lên không kiên nhẫn.Người chung quanh thấy là Sở Hạc Châu đều tránh ra, lộ ra Nguyễn Tinh Thư bị Alpha lớp Bảy vây quanh, thời điểm Nguyễn Tinh Thư thấy Sở Hạc Châu ánh mắt sáng lên, khẩn cầu nhìn Sở Hạc Châu.Sở Hạc Châu không biết như thế nào, tâm mềm nhũn gọi Nguyễn Tinh Thư vào phòng học với mình: “Bài tập hôm nay xong rồi? Còn vây quanh ở chỗ này làm gì?” Âm cuối của Sở Hạc Châu cất lên, đuôi lông mày nhướng nhướng, hỏi đám người bên ngoài phòng học, người ngoài phòng học không dám nói lời nào, toàn bộ đều tản ra.Nho nhỏ* Nguyễn Tinh Thư thở ra một hơi, khóe miệng cười hiện ra má lúm đồng tiền nhỏ, bộ dáng thở phào may mắn kia làm khóe miệng Sở Hạc Châu cong cong, lúc Nguyễn Tinh Thư ngẩng đầu liền thấy một màn này, chớp chớp mắt phát hiện Sở Hạc Châu tươi cười lại biến mất, vừa mới giống như là bị hoa mắt.[*Ở đây là nói trái nho tiểu Tinh Thư, hong phải tui edit sai đâu:> ] Tan học tiết tự học buổi tối, người trong phòng học tranh nhau chạy ra, Nguyễn Tinh Thư khó hiểu nhìn bọn họ, Kha Thời Giai một bên thu thập cặp sách một bên giải đáp thắc mắc của Nguyễn Tinh Thư."Dù là đi căn tin trường hay là nhà ăn mua đồ ăn gì, đến nhà ăn chậm, liền không có đồ ăn ngon.” Kha Thời Giai từng một có một thời gian trọ ở trường chính là trải qua quá trình điên cuồng như vậy, quả thực chính là muốn dẫm bẹp người.Nguyễn Tinh Thư từ ngoài cửa sổ nhìn nhìn, điên cuồng đám người hướng tới một chỗ đi, trong phòng học dư lại người rất ít, chỉ có sáu bảy cái là học sinh ngoại trú.Nguyễn Tinh Thư ngoan ngoãn đeo cặp sách đi ra khỏi phòng học, cầm thẻ học sinh ngoại trú ra cổng trường, đứng ở cửa chờ tài xế của Nguyễn gia tới.﹝Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad bo_thich_an_ca.Chỗ khác đều là reup không xin phép!﹞ Chờ không thấy tài xế đến, lại chờ tới được một cuộc điện thoại, Nguyễn Tinh Thư thấy là điện thoại của chú tài xế, tiếp lên.“Uy, tiểu thiếu gia.” Tài xế chờ Nguyễn Tinh Thư bắt máy lên liền nói.“Ừm, chú vẫn chưa tới sao?” Nguyễn Tinh Thư bị gió đêm thổi có chút lạnh, dậm dậm chân.“Xin lỗi, tiểu thiếu gia, tôi không cẩn thận đụng trúng người, hiện tại đang ở bệnh viện, chỉ sợ không tới đón cậu được, cậu mau gọi xe trở về đi, đừng ở bên ngoài trúng gió, dễ dàng sinh bệnh.” Tài xế ở bên kia nhắc nhở Nguyễn Tinh Thư, thanh âm mang theo lo lắng.“Được, cháu đã biết, chú nhớ chú ý an toàn.” Nguyễn Tinh Thư cúp điện thoại, chuẩn bị qua ngã tư bên kia gọi xe.Cách đó không xa Sở Hạc Châu vẫn luôn nhìn chăm chú vào bên này trầm mắt, để tài xế chạy xe qua.Một chiếc xe đột nhiên dừng ở trước mặt Nguyễn Tinh Thư, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tinh xảo thâm thúy kia của Sở Hạc Châu.“Lên xe.” Sở Hạc Châu gõ gõ cửa sổ, bảo Nguyễn Tinh Thư lên xe.“Không cần, tớ có thể gọi xe.” ánh mắt Nguyễn Tinh Thư hơi trốn tránh, đơn độc ở riêng cùng Sở Hạc Châu, chỉ là ngẫm lại nhưng lỗ tai Nguyễn Tinh liền lặng lẽ đỏ.“Một Omega tự mình gọi xe? Cậu là cảm thấy chính mình còn chưa đủ nguy hiểm? Hửm?” Lúc Sở Hạc Châu nói chuyện mang theo tính độc hữu cường thế của Alpha, từ trong xe truyền đến hương Tequila chanh, lần này lại mang theo ý dụ dỗ.Bởi vì cổ mùi hương này làm Nguyễn Tinh Thư không tự chủ được liền mở ra cửa xe ngồi xuống, không kịp chờ Nguyễn Tinh Thư hối hận, Sở Hạc Châu trực tiếp kêu tài xế lái xe.“Nhà ở đâu?” Sở Hạc Châu nghiêng đầu nhìn về phía Nguyễn Tinh Thư, mắt phượng, mày kiếm, mũi cao, môi mỏng, trên người còn tản ra mùi hương tin tức tố của Alpha cường thế, cứ như vậy Sở Hạc Châu làm tim Nguyễn Tinh Thư đập nhanh hơn.“ Số 22 khu biệt thự Thượng Lâm Uyển.” Nguyễn Tinh Thư trực tiếp bán chính mình, còn ngây ngốc lại nói thêm một lần để xác nhận, giống bị bán còn giúp người khác đếm tiền.Sở Hạc Châu cong cong đôi mắt, thật đúng là ngốc một cách đáng yêu..


Video liên quan

Chủ Đề