Xuyên vào Hệ thống không có liêm sỉ Review

Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.


- Còn đây là tâm pháp tu luyện kiếm pháp sơ cấp, một lát nữa sẽ dạy cho ngươi. Kiếm này có linh tính cho nên không nhất định là học quá nhiều, rất dễ dàng điều khiển. Hơn nữa ta và Thanh Đàm chưởng môn có nhiệm vụ giao cho ngươi, Bách Phệ Thôn và một số đệ tử cấp cao xuống núi làm nhiệm vụ.  \- Nhiệm vụ? Tô Thủy Nguyệt nhận lấy quyển sách sau đó đóng kiếm lại.  \- Nói là nhiệm vụ, nhưng cũng chỉ là lịch luyện, ngươi không cần phải làm gì chỉ cần nhìn các sư huynh sư tỷ mà học hỏi là được. Ở thành trấn phía Tây xuất hiện một thủy quái, tu vi không tính là cao nên để các ngươi đi thử sức. Sau khi thu phục thủy quái, được phép đi săn đêm mười lăm ngày sau đấy trở về, Thủy Nguyệt, ngươi nhất định chỉ được hoạt động trong phạm vi bảo vệ của các sư huynh sư tỷ, hiểu chưa? Tô Thủy Nguyệt gật gật đầu, Thanh Khê nói nhiều như vậy nhưng trọng tâm lại là muốn hắn đứng nhìn, là quan tâm đến sự an nguy của hắn sao. Tô Thủy Nguyệt không tránh khỏi nheo mắt cười.  Trôi qua mấy canh giờ Tô Thủy Nguyệt rốt cuộc cũng đã điều khiển được thanh kiếm Thanh Khê chân nhân đưa cho, sau khi luyện xong cả người mệt rã rời, vậy mà nghĩ đến một lát nữa sẽ cùng Thanh Khê lăn lộn một phen liền không tránh khỏi hưng phấn. Ài, tại sao hắn lại quấn Thanh Khê như vậy chứ, thật mất mặt.  "Nhiệm vụ: Tiêu diệt thủy quái Cửu Đầu Lâu. Thưởng: Chìa khóa địa đồ Huyết Thủy Cổ Vật. Điểm hấp dẫn \+100, 50 linh thạch trung phẩm.  Phạt: Giao phối cùng thủy quái Cửu Đầu Lâu" ......Đệch!!! Tô Thủy Nguyệt chưa kịp vui mừng thì mặt đã méo xệch, Thanh Khê chỉ bảo hắn đứng nhìn thôi được chứ? Lại còn phạt cùng thủy quái giao phối, thật mẹ nó hỗn đãn! Hệ thống chết tiệt, một ngày nào đó hắn nhất định sẽ bằm cái hệ thống này thành vạn đoạn đem cho chó ăn.  Qua thêm một ngày Tô Thủy Nguyệt được Thanh Khê chân nhân dẫn đến sảnh lớn tập trung các các sư huynh đệ khác, hắn vừa đi vừa nhăn nhó kiềm nén hơi thở dốc. Đêm qua bởi vì kích động vì sắp phải xa cách rất lâu, hắn không tránh khỏi nội tâm mềm yếu quấn lấy Thanh Khê nhiều hơn, kết cục bị người nọ t.h.a.o làm cả đêm không cho nghỉ ngơi. Hông eo đau nhức cộng với không ngủ đủ giấc làm hai mắt Tô Thủy Nguyệt híp lại vô cùng dọa người. Sảnh lớn đã tập trung đầy đủ, Bách Phệ Thôn đứng giữa đoàn người vừa nhìn thấy hắn liền chạy tới. \- Thủy Nguyệt huynh!  Tô Thủy Nguyệt nở nụ cười gượng gạo theo y đi vào trong, lần này đi săn thủy quái gồm mười hai người, đều đã đạt đến cảnh giới Kim đan trung kỳ, trong đó Quân Thư Mục đã ở cảnh giới Kim đan đỉnh phong. Chỉ có Tô Thủy Nguyệt hắn là vẫn lèo tèo ở Trúc cơ sơ kỳ, cũng có hai đệ tử khác vẫn ở Trúc cơ nhưng bất kỳ lúc nào cũng có thể tấn chức lên Kim đan sơ kỳ. Thật đúng là mất mặt cho đệ tử duy nhất của Thanh Khê chân nhân ở đây a! Tô Thủy Nguyệt nheo mắt nhìn Thanh Khê chân nhân với vẻ mặt vô cùng tội lỗi nhưng không được đáp lại một ánh mắt nào. Mười hai người đứng đó được dặn dò đủ điều cho đến giờ Thìn mới lên đường, ánh nắng lúc này đã bắt đầu gay gắt hơn. Vì là lịch luyện cho nên không cần phải ngự kiếm, trên đường đi tiện thể tập luyện. \- Thủy Nguyệt huynh, ở Thư Uyển Phong có tốt hay không? \- Tốt a. Thanh Khê chân nhân dạy ta rất nhiều thứ tốt. Tô Thủy Nguyệt nheo mắt nhìn xa xăm sau đó lại nhìn Bách Phệ Thôn bên cạnh, nam chính vẫn như vậy một thân ngạo khí ngút trời, y phục thẳng thớm tinh xảo càng tôn lên đường nét mạnh mẽ anh tuấn của y.  \- Đừng gọi ta như vậy, với vai vế hiện giờ ta nên gọi ngươi một tiếng sư huynh mới đúng.  \- Thủy Nguyệt sư đệ, gọi như vậy có được không? Bách Phệ Thôn cười sang sảng gọi Tô Thủy Nguyệt là sư đệ vô cùng thuận miệng, bỗng nhiên phía sau có tiếng thì thầm nho nhỏ. \- Chẳng qua cũng chỉ là một lô đỉnh của Thanh Khê chân nhân, còn không biết xấu hổ mà đi theo chúng ta.  \- Đúng vậy, Thư Uyển Phong nuôi lô đỉnh mấy trăm năm còn không phải để cho các sư huynh đệ trong môn phái hút lấy. Tu vi Thanh Khê chân nhân cao thâm như vậy hẳn là hiểu vì lý do gì đi. Tô Thủy Nguyệt cứng ngắt người quay lại nhìn, là hai đệ tử vẫn đang ở cảnh giới Trúc cơ kỳ nọ. Bách Phệ Thôn nghe thấy vậy cũng đứng lại, nhưng rất nhanh đã kéo Tô Thủy Nguyệt đi lên trước song song với Quân Thư Mục. \- Huynh kéo ta làm gì?  \- Một lát nữa ta giải thích cho đệ.  Tô Thủy Nguyệt cắn răng không nói gì. Cái gì mà Thư Uyển Phong nuôi lô đỉnh, rồi còn cả Thanh Khê tu vi cao đều là do hút công lực của lô đỉnh mà thành, thật tức chết hắn đi. "Trợ giúp hệ thống: Chỉ cần ký chủ yêu cầu hệ thống sẽ trợ giúp ký chủ trừng phạt một số người trong phạm vi Kim Đan kỳ trở xuống. Không gây chết người nhưng nhất định thống khổ không gì chịu nổi."


Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!

Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt.

Tô Thủy Nguyệt mờ mịt nhìn thứ vừa xuất ra trong tay mình, hắn vừa rồi vừa đọc xong quyển tiểu thuyết tiên hiệp Cửu Dương truyền kỳ, bởi vì nam chính ở trong truyện trên con đường tu chân của mình đã thu phục được vô số em gái. Ngay phút cuối truyện còn ưu ái tặng cho độc giả một màn lăn lộn vô cùng sống động, hắn vậy mà lại động tình rồi thủ d.â.m a! Tô Thủy Nguyệt buông một tiếng thở dốc, giơ tay rút một mảnh khăn giấy lau tay, rồi lau đi chút vết tích dính trên bìa sách, bỗng nhiên một thứ ánh sáng trắng lóe lên làm hắn không thể mở mắt. Mãi một lúc mới chậm rãi mở ra, khung cảnh đã hoàn toàn thay đổi, trước mặt hiện lên một thảo nguyên vô cùng rộng lớn, sông dài núi rộng, tiếng gió vô cùng mát mẻ phả vào mặt hắn. Tô Thủy Nguyệt ngơ ngác nhìn, hắn lúc này mới để ý thấy trên người mặc một bộ trang phục cổ trang màu trắng đen, hông đeo trường kiếm thoạt nhìn vô cùng nổi bật, lại có chút gì đó cô độc. Nhưng vì cớ gì hắn lại ăn mặc như vậy nha?? Chẳng lẽ là hắn xuyên không rồi?

Thủ d.â.m liền xuyên không?!!! Mẹ nó logic quái quỷ gì vậy?

Bỗng nhiên bên tai hắn nghe oanh một tiếng, không to không nhỏ nhưng cũng đủ để làm hắn giật mình, trước mắt hiện ra một bảng nhân vật như trong game. Tiêu đề còn có dòng chữ chạy ngang qua.

"Cửu Dương truyền kỳ, hệ thống thu thập mỹ nhân."

Ách! Hắn là vì thủ d.â.m bởi cái quyển sách đó cho nên mới xuyên qua a! Thật mẹ nó phi logic. Tô Thủy Nguyệt nhìn chăm chăm bảng điều khiển trước mặt.

Nhân vật: Lang Nha [Có thể đổi tên NPC].

Cấp: 0/100.

Thể lực: 1/xxxxxx.

Điểm hấp dẫn: 0.

Linh căn: Hệ thủy.

Bạn đời: 0.

Linh thạch hiện có: 100 linh thạch hạ phẩm.

Vũ khí: Thiên Thiên Kiếm.

Trang bị: Không.

Chú ý: Đạt cấp 100/100 có thể trở về.

Tô Thủy Nguyệt có chút muốn đập đầu xuống tảng đá nào đó chết ngay đi cho rồi. Lang Nha cái nhân vật này vốn dĩ là đồng bạn đồng cam cộng khổ với nam chính Bách Phệ Thôn, sau này lại bởi vì nam chính quá mức xuất chúng làm hắn ganh tị không thôi, sau đấy liền tách ra, sa thân vào ma đạo. Và cũng là boss cuối cùng của nam chính, sau đấy bị nam chính đánh chết không nương tay, ngay cả phi tần của chính mình cũng bị nam chính cướp đi luôn. Thật mẹ nó đúng là cái số chó má gì đây?

Trước mắt hắn lại thay đổi trang, một dòng chữ hiện ra.

"Ký chủ, yêu cầu nhập tên."

Tô Thủy Nguyệt rất nhanh nhập tên hắn vào, thiết lập hệ thống, một dòng chữ lại hiện ra.

"Xin chúc mừng ký chủ đã tiến nhập hệ thống, lần đầu đăng nhập được thưởng 100 linh thạch hạ phẩm. Cần phải làm nhiệm vụ để thu thập vật tư, sống sót ở thế giới này, nếu ký chủ phải chết ở thế giới này sẽ vĩnh viễn không thể trở lại được thế giới thực."

"Nhiệm vụ thứ nhất: Giải độc cứu Bách Phệ Thôn.

Nhiệm vụ thành công thưởng 50 linh thạch hạ phẩm, lực chiến +10, điểm hấp dẫn +10 [có thể dùng để đổi linh thạch, dược liệu, trang bị].

Nhiệm vụ thất bại bị Bách Phệ Thôn điên cuồng t.h.a.o làm trong vòng năm canh giờ."

.....Mẹ nó hệ thống quái quỷ gì đây? Bị nam chính thao, còn có thiên lý gì không, nam chính và hắn vốn là tình huynh đệ trong sạch thuần khiết có được không? Còn nữa, mẹ nó năm canh giờ, mẹ nó mười tiếng đồng hồ, sao không trực tiếp giết hắn đi cho rồi, cái nơi kia không có thích hợp để chơi cái trò đấy có được không?

Tô Thủy Nguyệt âm thầm chửi rủa, thì bỗng từ xa một âm thanh kéo hắn về với thực tại, trong bụi cây cách đó không xa là một nam nhân cả người đầy máu đang nằm thở dốc. Tròng mắt mờ mịt nhìn chằm chằm hắn. Tô Thủy Nguyệt âm thầm nhớ lại kịch tình, lần đầu tiên Lang Nha và Bách Phệ Thôn gặp nhau là ở giữa một thảo nguyên rộng lớn, Bách Phệ Thôn vì bị trúng độc được Lang Nha cứu chữa cho nên trở thành đồng bạn. Vậy hẳn là lúc này đi.

- Ngươi không sao chứ?

- Tại hạ... A, có chút...

Bách Phệ Thôn thấy hắn đi tới gần thì tròng mắt giãn ra, xuất hiện một tia vui vẻ lạ thường, cơ thể nóng rực vì bị trúng độc cũng dịu lại không ít. Tô Thủy Nguyệt kiểm tra thân thể Bách Phệ Thôn, thấy y cũng không có vết thương nào lớn, máu trên người có lẽ là do trên đường tháo chạy giết qua không ít người.

- Ngươi thấy thế nào?

- Tại hạ trúng độc... Cơ thể có chút vô lực.

Tô Thủy Nguyệt lục lọi thân thể, cũng không có bất cứ thứ gì để giải độc, rõ ràng trong sách có nói qua Lang Nha kia luôn mang bên mình một lọ Bách độc đan, có thể giải được bách độc. Vậy mà hắn cái gì cũng không có, ngay cả túi trang bị cũng không có thảo dược gì?

- Huynh đệ, ngươi giải độc giúp ta có được không?

Bách Phệ Thôn thở hắt ra, trong mắt một tầng hơi sương.

- Ta không có thuốc giải.

- Chỉ cần...

Bách Phệ Thôn đưa mắt nhìn xuống nơi hạ bộ đã căng cứng thành một túp lều của mình, vẻ mặt khó khăn thở dốc.

- Chỉ cần giúp ta xuất ra là được rồi, ta tạm thời vô lực tự mình làm.

Video liên quan

Chủ Đề