Hóa da anh vẫn ở đây tập 23 năm 2024

Trình Tranh và Vận Cẩm là đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Hai người chẳng những chưa bao giờ là một đôi thanh mai trúc mã mà còn là một cặp khác xa nhau về mọi mặt. Anh chàng Trình Tranh giỏi giang, nổi bật, được chú ý trong lớp bao nhiêu thì cô nàng Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín bấy nhiêu. Chẳng ai có thể ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt nhìn khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà lại làm trái tim anh chàng công tử Trình Tranh kia ngã gục trước một Vận Cẩm hết sức bình thường. Mặc sự săn đón của Trình Tranh suốt những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh, lờ đi nụ hôn bất ngờ của Trình Tranh dành cho mình trên con đường dẫn về ký túc xá, Vận Cẩm chỉ đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học "coi như trả nợ" nụ hôn đầu và cũng là để chấm dứt hi vọng mỏng manh của Trình Tranh. Những năm tháng sau đó, Vận Cẩm tiếp tục sống lặng lẽ. Tình cảm của Trình Tranh dành cho Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt nhưng không ngờ nó vẫn âm ỉ cháy và lớn dần lên. Thời gian, tuổi trẻ và kỷ niệm cũ đã đưa đẩy họ đến bên nhau, nhen nhóm trong họ một tình yêu mãnh liệt và đầy đam mê, ham muốn nhưng cũng nhiều dằn vặt, tự ti và hoài nghi.. Họ đã dành cho nhau tất cả, hi sinh cái tôi của mình khi yêu nhưng cũng đem cho người kia những gì đau đớn và nghiệt ngã nhất. Họ đã yêu nhau, chia tay, rồi lại tìm thấy nhau.

Tình yêu cuồng nhiệt, đôi khi là mù quáng, sự đau đớn, lìa xa, hạnh phúc, khổ đau cùng đan xen và được thể hiện vô cùng độc đáo, ấn tượng dưới ngòi bút của nữ nhà văn Tân Di Ổ.

Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tân Di Ổ":

  1. Anh Có Thích Nước Mỹ Không
  2. Ánh Trăng Không Hiểu Lòng Tôi
  3. Bình Minh Và Hoàng Hôn
  4. Cho Anh Nhìn Về Em - Tập 1
  5. Cho Anh Nhìn Về Em - Tập 2
  6. Chúng Ta
  7. Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây
  8. Phù Thế Phù Thành
  9. Tháng Ngày Ước Hẹn
  10. Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây PDF của tác giả Tân Di Ổ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Giọng văn của Tân Di Ổ làm tôi "đau" theo từng cảm xúc của nhân vật, mặc dù biết họ sẽ quay về bên nhau, nhưng không dưới mười lần tôi có một ảo giác “không phải truyện kết thúc SE đó chứ! ”.

Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hiện đại, Ngược , Gương vỡ lại lành, HE. Số chương: 23 chương Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản

Gần đây tôi cực kì yêu thích một bộ phim truyền hình thanh xuân có tên "Điều tuyệt vời nhất của chúng ta". Lúc xem phim, tôi cực kì thích cặp đôi "Canh cánh trong lòng". Lạc Chỉ và Thịnh Hoài Nam mang đến những cảm xúc mãnh liệt về tuổi học trò ngây ngô và tình yêu thầm lặng nhiều năm. Tình cảm ấy giống như những nốt nhạc màu hồng tươi sáng, dù có vấp ngã nhưng nó vẫn giúp họ đứng lên tiến về phía trước. Nhưng khi lỡ sa chân vào hố "Hoá ra..", tôi nhận ra tình cảm học trò không đơn giản như vậy. Tình yêu giữa Trình Tranh và Tô Vận Cẩm là những rung động đầu đời, khiến ai chìm đắm đều không thoát ra được. Nó nhẹ nhàng trong sáng nhưng lại có áp lực bởi sự tự ti, kiêu ngạo và giai cấp xã hội. Trong tình yêu có mấy ai có thể vượt qua những định kiến? Dù có muốn thì họ cũng không biết làm thế nào để hiểu được đối phương.

Giọng văn của Tân Di Ổ làm tôi "đau" theo từng cảm xúc của nhân vật, mặc dù biết họ sẽ quay về bên nhau, nhưng không dưới mười lần tôi có một ảo giác “không phải truyện kết thúc SE đó chứ! ”.

Nếu bạn hỏi tôi, câu chuyện này có hay không? Bản thân tôi nhận xét, “Hóa ra anh vẫn ở đây” là một tác phẩm đáng để đọc, đáng để suy nghĩ và đây cũng là một trong những truyện mà tôi thích nhất của Tân Di Ổ. Có một số bạn cho rằng, ở một khía cạnh nào đó, Trình Tranh và Hà Dĩ Thâm giống nhau ở chỗ “luôn chờ đợi tình yêu". Thật ra quan điểm này có chỗ đúng, cũng có chỗ sai. Cố Mạn miêu tả Luật sư Hà là người chín chắn trước tuổi, tình yêu của anh là im lặng chờ đợi, giống như anh và Triệu Mặc Sênh chưa từng rời xa nhau,.Nhưng Trình Tranh của Tân Di Ổ lại khác , một Trình Tranh day dứt chờ đợi, đau đớn không buông bỏ được tình yêu. Thậm chí anh từng có suy nghĩ, tình yêu này chỉ có anh là người chờ đợi, chỉ có mình anh ngóng trông.

Nếu tôi là Tô Vận Cẩm, tôi sẽ rung động bởi một Trình Tranh như ánh mặt trời, chiếu sáng tâm hồn của cô. Cô yêu anh nhưng trên đời này còn có một thứ gọi là tự ti, Tô Vận Cẩm luôn tự ti về gia cảnh, tự ti về thành tích, Tô Vận Cẩm tự ti với chính mình. Thật sự, cô... xứng với anh sao?

“… Tôi biết cậu cũng đã gắng hết sức đối tốt với tôi, cậu không có ý ở trên cao ngó xuống, chỉ là mặt sàn ở phía dưới chân chúng ta đứng lên đã không cùng một mức với nhau rồi, tôi phải kiễng chân lên mới ngang bằng cậu được, tôi không muốn bản thân mình mệt mỏi đến thế, thế nên Cư An nói đúng, tôi không dám yêu cậu …”

“… Vận Cẩm, tôi không cần cậu phải kiễng chân lên để nhìn tôi, tôi chỉ cần cậu đứng bên cạnh để cùng tôi san sẻ …”

Khi Tô Vận Cẩm đáp lại tình cảm của Trình Tranh, tôi nghĩ cô ấy đã vượt qua được chính mình, tin vào tình yêu của anh. Tôi thật sự thấy vui mừng cho Trình Tranh nhưng kết quả lại làm tôi hối hận, thà rằng cô đừng đáp lại, đừng gieo hy vọng, cứ để tình yêu ấy của anh phai nhạt theo thời gian….

Nếu tình yêu chỉ có sự bất an, nỗi lo được mất thì thà không có còn hơn. Giữa hai người bọn họ có quá nhiều sự khác biệt, bởi vì khác biệt nên thu hút đối phương , giống như nam châm khác cực nhưng lại hút nhau.

Với tính cách tùy ý, ngang bướng, từ nhỏ đã sống trong một gia đình không lo về cái ăn cái mặc, anh làm sao hiểu được nỗi lo lắng của cô luôn sống trong cảnh thiếu thốn vật chất. Cho dù anh cố gắng đến mấy, đặt mình vào hoàn cảnh của cô nhưng khác nhau ở suy nghĩ thì anh làm gì cũng không đúng, càng làm càng sai.

Dù yêu, nhưng Tô Vận Cẩm không thể thoát ra được “cái tôi” tự ti của chính mình để thỏa hiệp, để cùng nhau san sẻ. Cô luôn sợ mình sẽ làm phiền đến anh, cảm thấy thiếu nợ nhưng cô không hiểu điều anh mong muốn chỉ đơn giản như vậy. Trong tình yêu cần nhất sự thấu hiểu, sự san sẻ nhưng cô lại từ bỏ nó một cách triệt để, vuột mất tình yêu của chính mình.

Yêu một người có mệt không? Không. Vậy cớ sao anh lại mệt mỏi , anh yêu cô đến thế nhưng anh không cảm nhận được tình yêu nơi cô, bao nhiêu sự cố gắng, bao nhiêu sức lực bỏ ra cho tình yêu này mà một chút ghen tuông nên có cô cũng không dành cho anh, khi gặp khó khăn người cô nghĩ đến là một người con trai khác.

Dường như tình yêu của anh chỉ là một trò đùa. “Đừng thương hại anh anh không cần cái thương cảm của em.....Không, không nếu mà chỉ có thương cảm mới làm cho em bằng lòng bên anh, thế thì thương cảm anh cả đời cũng được". Trình Tranh luôn tự tin, luôn kiêu ngạo như vậy, cũng có lúc hèn mọn cầu xin tình cảm của một người mà người đó không hề đáp lại. Thích một người sao lại mệt vậy. Thích một người rốt cuộc là tốt hay không tốt? Tại sao lại có thể khiến một người vốn tin tin vào chính mình như anh bỗng trở nên vô dụng thế này, mất hết khả năng đứng vững? Anh không thích cảm giác này. Lúc cô ấy chưa xuất hiện, khi chỉ có một anh, rõ ràng anh sống rất tốt, rất vui vẻ, nhưng sau khi thích cô ấy lại bỗng trở nên trống rỗng.

Yêu một người mệt mỏi đến thế thì buông tay thôi!!!

Bọn họ vốn dĩ đều là những con người ích kỷ.

Giả thuyết, Tô Vận Cẩm chấp nhận thương cảm anh cả đời mà không cần tình yêu, thì nhiều năm sau đó họ sẽ ra sao? Dằn vặt nhau để cả hai cùng đau khổ hay là quay về như lúc chưa từng biết nhau? Đôi lúc gặp nhau trên phố, cả hai đều có hạnh phúc của riêng mình, rồi chào nhau như "người dưng quen thộc" và nói một câu quen thuộc: "Đã lâu không gặp". Đó là điều cô cũng từng nghĩ đến trong quãng thời gian dài dằng dẵng, không có hơi thở thân quen, không còn cái ôm giữa mùa đông giá lạnh .

Sau lần chia tay đó , Vận Cẩm cứ ngỡ họ sẽ gặp lại nhưng chưa lần nào gặp gỡ, có phải Thượng đế đang trừng phạt cô lúc trước không yêu anh đủ sâu tới lúc mất đi mới đi tìm... "Trình Tranh, thực ra ... em có yêu anh!.... Em là người tồi tệ vô cùng, em luôn ngỡ là tự mình biết rõ mình muốn gì, thực ra đến khi nghĩ lại mới phát hiện ra mình đã sai mất rồi”.

Mọi người luôn phải nếm trải cái không hạnh phúc, thì mới hiểu được thế nào là hạnh phúc; cũng giống như người ta gặp phải người không thích hợp thì mới biết được ai là người dành cho mình. Thanh xuân không thể quay lại, giấy bút năm ấy đã ố vàng, duy chỉ có một điều chưa từng thay đổi....

Chủ Đề