Ghét của nào trời trao của đó park chan yeol năm 2024

Nhìn vào tình cảm bền chặt của các thành viên EXO, ít ai biết Sehun và Chanyeol hóa ra từng có thời gian dài không ưa nhau chút nào.

Nhóm nhỏ EXO-SC với sự kết hợp của 2 mảnh nhà EXO Chanyeol và Sehun mới đây phát hành album phòng thu đầu tiên 1 Billion Views với phản ứng hóa học tuyệt vời trong “màn đánh lẻ”.

Tuy nhiên đời không như mơ khi mối quan hệ thân thiết của họ không phải ngay từ đầu đã “dính như sam”, thậm chí họ còn từng nhìn nhau bằng ánh mắt “hình viên đạn”.

Gần đây khi tham gia chương trình SBS Power FM Choi Hwa Jeong’s Power Time, Chanyeol và Sehun có dịp hồi tưởng lại quãng thời gian khi họ còn là thực tập sinh.

Chanyeol tiết lộ cậu em út từng là một cậu bé đẹp trai, ngoan hiền khi học cấp 2. Tuy nhiên khi lên phổ thông, cậu em “baby” thay đổi hoàn toàn với tính cách “chanh chua, đanh đá”. Chanyeol chia sẻ: “Sau khi vào trung học phổ thông Sehun trở nên thật đáng sợ. Có một lần em đã tóm lấy chân Sehun trong lúc tập nhảy vậy là cậu ấy nổi đóa lên rồi đẩy em ra. Từ lúc đó em đã rất sợ tiếp xúc với Sehun”.

Sau màn kể tội em út, Chanyeol cũng bị “em nhỏ” bật lại: “Lần đầu tiên gặp Chanyeol em thực sự nghĩ rằng anh ấy thuộc kiểu người ngạo mạn tự phụ và sự thật là có rất nhiều thực tập sinh đã nghĩ như vậy. Nếu gặp Chanyeol lần đầu thì anh ấy không phải kiểu sẽ để lại ấn tượng tốt đâu ạ”.

Màn “xỉa xói” của Sehun khiến Chanyeol bật cười tán thành rồi tự khai rằng đúng là khi còn nhỏ, Chanyeol có xu hướng quá tự tin và còn “tự luyến” nữa. Tuy nhiên sự tự tin của anh bạn đã giảm đi kha khá khi Chanyeol gặp những thực tập sinh tài năng khác tại SM Entertainment.

Mặc dù hiện tại Chanyeol và Sehun đã là những người anh em thân thiết nhưng tính cách của hai người vẫn có sự khác biệt lớn.

Nếu như Chanyeol là người bạo dạn thẳng thắn khi đứng trước người mình thích “Em sẽ chẳng ngần ngại để người đó biết là em thích cô ấy” thì Sehun lại hoàn toàn ngược lại “Khi đứng trước người mình thích em sẽ giả vờ như mình chẳng có hứng thú gì với cô ấy cả”.

Khác biệt là vậy nhưng rõ ràng Chanyeol và Sehun đã mang đến cho khán giả một màn kết hợp ăn ý 100 điểm tuyệt đối khi cùng nhau trở thành EXO-SC. Hi vọng với sự trở lại lần này, 2 chàng trai nhà EXO sẽ đạt được nhiều thành tích đáng gờm trên các sàn đấu âm nhạc.

Park Chan Yeol liếc mắt nhìn Byun tiểu quỷ đang hờn dỗi đằng kia, thật sự không biết có cái gì đáng để tức giận như vậy.

“Vậy em cứ đứng ngốc ở đây đi, anh tự về.”

“Anh làm cái gì vậy?”

Cái gì cũng chưa làm a!

Byun Baek Hyun đi đến trước mặt hắn, cũng không biết từ khi nào cậu đã đẩy xe lăn tới giữa sân cỏ, ánh đèn xung quanh giống như cố ý tập trung trên người bọn họ khiến Park Chan Yeol càng nhìn được rõ ràng vẻ mặt không hề vui vẻ của Baek Hyun.

“Chúng ta thật sự thích hợp sao? Từ lúc gặp nhau tới giờ em luôn nghĩ, căn bản là anh không hề thích em vì sao còn cố chấp ở bên nhau? Rõ ràng trong lòng anh đã chứa một kẻ khác, như vậy không phải rất quá đáng sao?”

Quả thật hiện tại Baek Hyun cực kì nghiêm túc, cậu đã sớm muốn nói ra những lời này với Park Chan Yeol.

“Đây chẳng qua chỉ là ý nghĩ của em.”

“Chính anh cũng nghĩ như vậy nhưng không nói mà thôi, chuyện về anh cái gì em cũng không biết!”

“Đừng đem suy nghĩ của mình áp đặt lên người khác, có những chuyện em không cần phải biết.”

Những chuyện trong quá khứ so với hiện tại căn bản không đáng một đồng, nếu thế cần gì phải bận tâm về thứ không đáng một đồng đó.

“Lần nào cũng vậy, cái gì cũng không nói cho em biết. Thật sự chán ghét anh đồ chết bầm!”

Cũng là thật sự thích anh a.

Lần này Baek Hyun không có ý định hạ mình xin lỗi nữa, mỗi lần cãi nhau dù không phải sai lầm của bản thân nhưng cậu phải cố nhịn mà làm lành, bởi vì cậu biết Park Chan Yeol nhất định sẽ không chịu lên tiếng trước. Dù sao cứ cố chấp giằng co cũng không đạt được kết quả gì tốt đẹp.

Nhưng lần này Byun Baek Hyun thực sự tức giận rồi, Park Chan Yeol không chịu cúi đầu, có đánh chết cậu cũng sẽ không nhận lỗi.

Tuy rằng nói vậy nhưng Byun Baek Hyun vẫn đi qua giúp Park Chan Yeol đẩy xe, chỉ có điều một câu cũng không thèm nói.

“Dừng lại, anh chưa muốn đi.”

Mỗi lần đều như thế này, một mực coi mình là trung tâm chưa bao giờ bận tâm đến cảm nhận của người khác.

“Vậy em đi trước.”

“Em có bệnh hả Byun Baek Hyun?”

Mỗi lần đều quen miệng mắng chửi người, một chút đổi mới cũng không có.

Byun Baek Hyun làm như không nghe thấy mà đi về phía trước, không để ý tới hắn nữa. Nhịn cũng đã nhịn nhiều lắm rồi.

“Này! Quay lại đây.”

Em không để tới anh, xem anh có thể làm được gì.

Phía sau đột nhiên không có tiếng động gì nữa. Byun Baek Hyun đã sớm nghĩ cuối cùng kết quả chính là như vậy, bước chân thoáng chốc dừng lại nhưng rồi vẫn tiếp tục tiến về phía trước.

Có thể cậu và Park Chan Yeol không có duyên phận, mà một số việc, ví dụ như kết hôn, lại không thể vội vàng.

Hiện tại đã hiểu vì sao lần đó cầm tờ giấy đăng kí kết hôn trong tay lại thấy nặng trịch. Trước đây Baek Hyun vốn rất đơn thuần, lúc nào cũng nghĩ chỉ cần kết hôn xong hai người nhất định sẽ yêu nhau, bây giờ nhìn lại chỉ có thể tự trách bản thân ngu ngốc.

Nói không chừng tên Park Chan Yeol đó trước kia cũng đã từng nói với rất nhiều người rằng hắn muốn kết hôn, chẳng qua chỉ có mình cậu là ngu ngốc nhận lời.

Lúc trước không nên đồng ý, lúc trước không nên kết hôn.

Chính là, hiện tại hối hận còn kịp sao?

“Anh nhận lỗi, vậy là được chứ gì.”

Những lời đó đột nhiên lọt vào tai Byun Baek Hyun ngay trước khi cậu bước chân qua ngưỡng cửa, âm thanh vẫn cực kì trầm thấp dễ nghe như thế. Baek Hyun có chút kinh ngạc mà quay đầu lại nhìn Park Chan Yeol, người đó vẫn ngồi giữa thảm cỏ nhưng bàn tay đã siết chặt lại, giống như phải hạ quyết tâm lớn lắm.

Bất chợt Baek Hyun cảm thấy nhất định là bản thân trời sinh đã chịu mệnh khổ, vỗn dĩ đã cương quyết bỏ đi lại vì một câu nói của Park Chan Yeol mà hoàn toàn đầu hàng, nước mắt còn thi nhau tí tách rơi xuống. Rõ ràng người ta cũng chỉ nói một câu xin lỗi vậy mà cũng khóc được, nhất định sẽ bị chán ghét a.

Byun Baek Hyun lại không có tiền đồ mà quay trở về, con đường này ngày hôm nay đã đi qua đi lại vài lần rồi, nhưng trước sau đều không có dũng khí mà thật sự bước qua.

Cuối cùng vẫn là luyến tiếc Park Chan Yeol, cuối cùng vẫn là không muốn cãi nhau.

“Thật xin lỗi.”

Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi, chính là hiện tại Byun Baek Hyun đã đứng ngay trước mặt Park Chan Yeol cho nên nghe được cực kì rõ ràng.

Lần này rốt cuộc cậu đã nín khóc mà mỉm cười.

“Không cần lúc nào cũng chọc cho em phát khóc, thật là phiền a.”

“Rốt cuộc là ai phiền đây.”

“Không được, anh phải bồi thường cho em.”

Byun Baek Hyun lấy tay lau loạn trên mặt hệt như con mèo nhỏ khiến Park Chan Yeol cũng phải bật cười.

“Được một tấc lại muốn tiến một thước a.”

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy.

“Em sẽ không để ý đến anh nữa.”

Byun Baek Hyun liền thuận đà ngồi xuống thảm cỏ bên cạnh Park Chan Yeol quay lưng về phía hắn, lẳng lặng cúi đầu lau nước mắt.

Trầm mặc…

Cứ như vậy cả hai người cùng im lặng giằng co một lúc thật lâu. Sau đó âm tiwwngs hát thấp đột nhiên vang lên, ngọn đèn xung quanh tỏa ra ánh sáng ấm áp biến nơi này trở thành sân khấu nhỏ, còn Byun Baek Hyun là khán giả duy nhất. Nhìn thấy Park Chan Yeol dịu dàng như vậy nước mắt vừa mới lau khô lại không thể kiềm chế mà rơi xuống. Tuy rằng cậu thật sự không hiểu Park Chan Yeol đang hát cái gì nhưng thật sự cảm thấy cực kì dễ nghe.

Trời ạ, Park Chan Yeol đang hát cho một mình Baek Hyun, có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến chuyện này.

Park Chan Yeol, không cần lãng mạn như vậy a.

Look into my eyes

Hãy nhìn sâu vào đôi mắt anh

You will see what you mean to me

Em sẽ hiểu trong anh em có ý nghĩa như thế nào

Search your heart, search your soul

Tìm kiếm trong trái tim và tâm hồn mình

And when you find me there

Và khi tìm thấy anh ở nơi đó

You ‘ll search no more

Em sẽ không cần tìm kiếm thêm nữa

Don ‘t tell me it ‘s not worth trying for

Đừng nói với anh cố gắng là vô nghĩa

You can ‘t tell me it ‘s not worth dying for

Cũng đừng nói tình yêu này không đáng để liều mình

You know it ‘s true

Em biết đó là sự thật

Everything I do, I do it for you

Rằng moi điều anh làm, đều là vì em

Look into your heart

Nhìn sâu vào trái tim anh

You will find there ‘s nothing there to hide

Em sẽ nhận ra không có gì che giấu ở nơi đó

Take me as I am, take my life

Hãy đón nhận cả con người và cuộc đời anh

I would give it all I would sacrifice

Anh sẽ trao cho em tất cả, nguyện bằng lòng hy sinh

Don ‘t tell me it ‘s not worth fighting for

Đừng nói rằng điều đó không đáng để đấu tranh

I can ‘t help it, there ‘s nothing I want more

Anh không thể kiềm chế, chẳng còn gì mong muốn hơn

You know it ‘s true

Em biết đó là sự thật

Everything I do, I do it for you.

Tất cả những điều anh làm, đều là vì em

There ‘s no love like your love

Sẽ không có tình yêu nào sánh được với tình yêu của em

And no other could give more love

Và không kẻ nào có thể cho anh nhiều yêu thương hơn thế

There ‘s nowhere unless you ‘re there

Sẽ chẳng có nơi nào, trừ khi em ở đó

All the time, all the way

Bất kể lúc nào, bất kể bao nhiêu xa cách

Oh! You can ‘t tell me it ‘s not worth trying for

Ôi, đừng nó với anh điều đó không đáng để cố gắng

“Phụt.”

Bài hát còn chưa hoàn thành, Park Chan Yeol vì nhìn dáng vẻ Byun Baek Hyun kia há miệng ngơ ngác cười ngốc cho nên nhịn không được mà bật cười. Byun Baek Hyun thấy hắn cười cũng hi hi ha ha cười theo, đâu có biết kẻ hắn đang cười chính là mình.

Chỉ là cảm thấy người đó cười lên thật là đẹp, đặc biệt xinh đẹp.

“Lại đây.”

Park Chan Yeol hướng về phía Baek Hyun ngoắc ngoắc ngón tay, mà tên ngốc kia lại cực kì nhập vai fanboy, ngay lập tức cun cút chạy tới bên cạnh hắn.

“Ngồi xuống.”

“Tại sao?”

“Anh không thích ngước lên nhìn người khác.”

“Hứ!”

Tuy rằng có chút bực bội, nhưng Byun Baek Hyun vẫn ngoan ngoãn ngồi xổm xuống. Góc độ thế này mới thật hoàn hảo, cậu cũng không không quen nhìn xuống Park Chan Yeol như vừa nãy.

“Lần đầu tiên em hôn môi?”

“Hả?”

“Em thật sự rất ngu ngốc, có biết không?”

Byun Baek Hyun hẳn là nên vui mừng đi, bởi vì lần này Park Chan Yeol rốt cuộc đã dùng một từ mới để mắng cậu. Chẳng qua chưa kịp vui vẻ, trên môi đã truyền tới cảm giác ẩm ướt mềm mại. Park Chan Yeol còn đưa tay luồn qua gáy Baek Hyun kéo lại khiến nụ hôn ngày càng quấn quýt triền miên. Baek Hyun hạnh phúc tới mức bạo dạn đáp trả, còn đem đầu lưỡi vói vào trong miệng hắn, ai biết Park Chan Yeol lại ác độc cắn cắn một chút, đau tới mức Baek Hyun hoảng hốt kêu lên nhanh chóng đẩy hắn ra.

Vốn đang tốt đẹp mà!

“Cho em đáng đời.”

“Không được, lại thêm lần nữa nào.”

Park Chan Yeol chán ghét đưa tay đẩy đầu Byun Baek Hyun sang một bên, hắn đặc biệt lo sợ tiếp xúc thân mật sẽ bị lây bệnh ngu ngốc. Mà Baek Hyun cũng không có tức giận, chỉ ngoan ngoãn tựa lên chân Chan Yeol hít sâu không khí tươi mát ở nơi này.

“Anh xã, em còn muốn hỏi anh một chuyện.”

“Nói đi.”

“Bài hát anh vừa mới hát kia có nghĩa gì vậy?”

Có thể đừng sát phong cảnh như vậy không! Tôi con mẹ nó nhìn biểu cảm em say đắm như vậy còn tưởng em hiểu rồi a!

Được rồi, nói cho mấy người nghe một bí mật, bài hát kia còn mấy câu cuối Park Chan Yeol chưa hoàn thành, chính là

Chủ Đề